Dòng sự kiện:

Bé 6 tuổi đòi... bỏ nhà đi khi bị mẹ mắng

16:03 11/07/2015
"Con không thèm ở đây nữa đâu. Con đi luôn, con đi chỗ khác ở. Ai biểu mẹ đánh con". Bố mẹ sẽ phản ứng thế nào trước tuyên bố hùng hồn trên của con trẻ?

Tôi có một cô con gái 6 tuổi, điệu đà và xí xọn vô cùng. Và nó còn có một tật nữa là hễ không thích điều gì hay bị mẹ la vì tội này tội kia, con bé liền vùng vằng giận dỗi hét lên: "Con không thèm ở đây nữa đâu. Con đi luôn, con đi chỗ khác ở. Ai biểu mẹ đánh con". "Vì con hư nên mới bị đánh chớ". "Con không biết, con đi luôn, cho mẹ ở một mình đi". "Thôi, mẹ xin mà. Ở nhà với mẹ đi, mẹ ở một mình buồn lắm!". "Ừ, tha cho mẹ đó". Rồi mẹ con tôi lại vui vẻ nhưng sao tôi thấy lo quá, cứ đà này chắc là con tôi muốn gì được nấy thôi.

Tôi hỏi cô bạn thân, cô ấy cũng than đang nhức cả đầu với cậu quý tử vì hễ không hài lòng điều gì, cậu bé lại: "Con đi đây, con qua ở với ba, không thèm mẹ nữa đâu!". "Tính ra thì làm mẹ đơn thân cũng khổ ha!", bạn tôi thở dài kết luận sau khi đã "kể tội" con trai cưng.


Theo chuyên viên tâm lý, cho biết, trẻ đòi bỏ nhà đi là do nhiều nguyên nhân: Khi các bé từ 6 đến 8 tuổi thường dọa bố mẹ bỏ nhà đi là do bé bị mắng. Ở lứa tuổi này bé chưa ý thức được mức độ nguy hiểm khi bỏ nhà đi như thế nào.

Khi lớn hơn một chút, bé có thể nhận thức được mức độ tình cảm cũng như quan hệ gia đình tốt hơn. Vì vậy khi cuộc sống gia đình không hạnh phúc làm trẻ thấy chán chường, không muốn ở nhà. Cha mẹ thiếu quan tâm đến con cái, khiến trẻ bị cô đơn trong chính ngôi nhà của mình.

Nhiều khi con cái được quan tâm thái quá cũng là lý do khiến trẻ cảm thấy bị tù túng, mất tự do, vì vậy mà chúng muốn thoát ra khỏi vòng kiềm soát của cha mẹ. Đặc biệt khi bé lớn hơn một chút sẽ bị bạn xấu lôi kéo.

Lứa tuổi hay đòi bỏ nhà thường xảy ra ở bé trai từ 7 tuổi, bé gái là 13 tuổi trở lên.

Làm gì khi con thích "đòi bỏ nhà đi"?

Trước ý định đòi bỏ đi của con, nếu bố mẹ có biểu hiện lo sợ, đứa trẻ sẽ càng củng cố ý định. Trẻ cũng áp dụng tích cực chiêu: "đòi bỏ nhà đi" mỗi khi cảm thấy bố mẹ không hiểu mình hoặc muốn tạo áp lực thỏa mãn một nhu cầu nào đó.


Ngoài ra, một số bố mẹ thừa biết con không dám bỏ đi nên thách thức: "Cứ việc đi xem ai khổ cho biết". Điều này là không đúng vì có thể đào sâu thêm mâu thuẫn giữa bố mẹ và con cái.

Thay vì thế, bố mẹ có thể ứng phó: "Nếu bỏ đi, con sẽ ngủ ở đâu?", "ai sẽ nấu cơm cho con ăn", "Lỡ gặp mẹ mìn thì sao?" Những câu hỏi chỉ cho bé thấy nguy cơ và khó khăn đầy rẫy khi rời tổ ấm. Cách này sẽ khiến bé từ bỏ ý định và không lặp lại vì biết mình yếu thế.

Tảng lờ lời "đe dọa" của con cũng là một cách khéo léo để đối phó. Khi nghe trẻ nói ra ý định, bạn hãy nhấn vào nội dung của cuộc tranh luận. Bạn giả vờ như không nghe thấy con dọa sẽ bỏ nhà đi.

Tuy nhiên, bố mẹ cần lắng nghe con giải thích nhiều hơn. Từ đó, bố mẹ đánh giá được mức độ đúng sai đối với sự việc bé gây ra. Sau đó, trẻ sẽ tự đưa ra giải pháp khắc phục lỗi lầm và bạn đồng ý chấp nhận. Như thế, bạn sẽ dập tắt được ý định muốn "làm khó" bố mẹ của con mình. Qua sự việc, bạn cũng hiểu tính tình và gần gũi con nhiều hơn.

Sau khi bé nhận ra mình sai, hãy quên luôn câu chuyện của bé. Bé đã lớn và tự mình ý thức rồi, bé không muốn nghe mẹ nhắc lại đâu.

Đức An (Tổng hợp)/ĐSPL