Dòng sự kiện:

Bi kịch vợ chồng kéo nhau ra tòa chỉ vì... một con gà

15:00 09/10/2015
“Mày không có tư cách ăn con gà này, thế nên cấm có được nói gì", chồng tôi trừng mắt quát.

 

 

 

Tôi lấy anh sau 2 năm tìm hiểu và yêu thương nhau. Khi đó, cả hai đều vào Bình Dương làm công nhân vì ở quê không thể sống được với mấy sào ruộng.

Có lẽ quãng thời gian làm công nhân trong đó tôi được sống hạnh phúc nhất cuộc đời mình. Lương không cao nhưng lúc nào hai đứa cũng vui vẻ với nhau.

Sau đám cưới, tôi và anh về quê sống vì khi đó tôi mang bầu, ở trong kia, nhà cửa cũng không có nên anh bàn tôi về nhà ở còn có bố mẹ hai bên hỗ trợ.


Thế nhưng, có lẽ đó là quyết định sai lầm dẫn đến bi kịch hiện tại của tôi. Nhà bố mẹ chồng tôi rất nghèo, nghèo đến nỗi bữa ăn hàng ngày rau và mấy con cá bắt ngoài mương là chính. Hiếm hoi lắm, bữa cơm mới có miếng thịt để ăn.

Tôi mang bầu mà nếu có nghén thèm thịt lợn thì phải về nhà mẹ đẻ chứ ở nhà chồng, không có tiền đã đành, còn nếu có mua mà ăn kiểu gì bố mẹ chồng tôi cũng đành hanh, chửi bới nói là lãng phí.

Bữa nào cơm có thịt, kiểu gì bố chồng tôi cũng gọi hết từ chú con út đến các chị chồng tôi về nhà. Nhà mẹ đẻ tôi tuy không giàu có gì nhưng chưa bao giờ, mẹ tôi để các con phải khổ sở như thế.

Sinh con ra, tôi phải xin chồng cho về nhà ngoại ở cữ vì sống như thế làm sao có sữa cho con bú. Nhiều khi nghĩ, lấy chồng rồi còn về nhà làm khổ bố mẹ nhưng tôi không thể chịu được cách sống khác lạ của gia đình nhà chồng tôi.

Nhiều lần tôi và mẹ chồng chửi nhau chỉ vì miếng ăn tủn mủn như vậy. Chồng tôi lại thuộc tuýp người gia trưởng, lúc nào cũng cho mẹ mình đúng nên chẳng bao giờ bảo vệ vợ con.

Khi bé nhà tôi được 7 tháng, bắt đầu tập ăn dặm, nhà chồng nghèo chẳng có gì nấu cho con ăn. Hôm nào cũng hầm cháo loãng với mấy miếng thịt cá trong ao, tôi bảo chồng mua ít xương, thịt lợn hầm cho cháu thì mẹ chồng tôi lườm nguýt đủ kiểu.

Tôi khổng thể hiểu nổi, mua nấu cháo cho con – cho cháu của bà ăn chứ có phải cho tôi đâu mà bà tỏ thái độ như vậy.

Con tôi mãi cứ còi nhẳng còi nheo chẳng lớn. Gà ông bà nuôi cũng nhiều mà chẳng bao giờ dám thịt cho cháu ăn. Một ngày, tôi đưa con về mẹ đẻ chơi. Kể mọi chuyện cho mẹ tôi nghe, thấy cháu dặt dẹo như vậy, mẹ tôi thương quá bắt luôn một con gà bảo mang về thịt cho cháu ăn.

[mecloud]exwSD1oXMY[/mecloud]

Vừa mang về đến sân, mẹ chồng tôi đã hét ầm lên: “Gà bà ngoại cho à? Có dịch bệnh gì không đấy? Sao không thịt bên kia mang về lại còn đưa nguyên sang thế này?” Bà vừa dứt lời, bố chồng tôi chạy ra nhìn ngó con gà một lúc rồi bảo: “Thôi bà ngoại cho tốt quá. Tối nay làm thịt luôn, gọi thằng Nghi, thằng Nghị, con Hà, con Nhì về luôn”.

Tôi quá bất ngờ với kiểu sống lạ lùng của bố mẹ chồng tôi nên nói thẳng: “Gà bà ngoại cho cháu ăn chứ không phải cho người lớn ăn bố mẹ ạ. Thế nên con xin phép tự con quyết định làm thịt khi nào và cho ai ăn”.

Bố chồng tôi nghe vậy lại nói: “Linh còn bé ăn hết sao được cả con gà. Thôi làm thịt đi mai mua thịt lợn cho nó ăn”. Chưa hết, tối đó, ông bà tự động làm thịt gà rồi khi dọn cơm ra ăn, các anh chị, em chồng tôi dẫn theo con cái sang tập trung một đoàn giữa sân nhà. Họ cười nói rôm rả gắp thịt gà cho nhau ăn. Bát thịt để cách xa chỗ tôi ngồi, mẹ chồng có ý bảo tôi không có quyền ăn thịt gà mẹ tôi gửi sang đấy mà.

Qúa chán với thái độ của mọi người nhà chồng, tôi bức xúc lớn tiếng hỏi: “Ăn thịt gà có thấy ngon không?” Chồng tôi liền trừng mắt quát: “Mày không có tư cách ăn con gà này, thế nên cấm có được nói gì!”

Bức xúc quá, tôi bế con vào thu dọn đồ rồi gọi xe về nhà ngoại luôn. Ngay sau đó, bố mẹ tôi khuyên bảo mọi điều nhưng tôi không thể tiếp tục sống cùng những con người quá quắt, sống kiểu lạ lùng như vậy.

Trên đời này có ông bà, bố mẹ, cô bác nào đi giành miếng ăn của con, của cháu bao giờ không? Tôi không thể sống cùng một nhà với những con người ích kỷ, tham lam đến từng miếng ăn như vậy được. Tôi cũng không thể tiếp tục sống với người đàn ông không có chính kiến, chỉ biết bám váy mẹ như vậy.

1 tháng sau đó, tôi viết đơn ly dị, anh ta cũng không thèm níu kéo ký luôn vào lá đơn. Thực sự, bây giờ khi viết những dòng này, tôi cũng không thể hiểu nổi, vì sao ngày đó tôi lại chọn anh ta làm chồng, để rồi con tôi không có cha, vợ chồng phải ra tòa ly hôn chỉ vì... một con gà.

Châu Anh

Nguồn: Gia đình Việt Nam

Video đang hot nhất:

[mecloud]grBCfA2RZy[/mecloud]