Dòng sự kiện:

Bí mật đằng sau tài khoản Facebook thứ hai của chồng

14:56 18/11/2015
Tôi lấy chồng được 3 năm, có với nhau hai mặt con, một trai một gái. Chồng tôi là người đàn ông chăm chỉ, hiền lành và rất yêu thương vợ con. Đó là cảm nhận trước đây của tôi cho tới khi...

 

 [mecloud]JWcYkNg5av[/mecloud]

Tôi và anh ấy yêu nhau 3 năm, không quá dài nhưng cũng để để chúng tôi tìm hiểu nhau kỹ lưỡng, rồi mới đi đến hôn nhân. Yêu nhau 3 tháng thì chồng tôi đi công tác xa 2 năm mới về. Trong thời gian đó, chúng tôi thường xuyên cãi vã vì những mâu thuẫn nhỏ nhặt trong cuộc sống.

Anh ấy thường xuyên chê bai tôi vụng không biết nấu ăn, đã thế còn lười không chịu vào bếp. Rồi chê tôi không biết chăm sóc bản thân, có mỗi chuyện ăn đúng giờ, ngủ đúng giấc cũng phải để anh nhắc. Những lúc đó, tôi thường khó chịu cãi lại đi làm đường xa, lại ở một mình, về nhà đã muộn rồi không còn sức mà nấu ăn nữa. Tuy nhiên, anh luôn phản bác lại mọi lời tôi nói.

Ngẫm nghĩ con gái thì cũng cần phải biết nấu nướng nên hai ngày cuối tuần tôi thường nấu vài món để đỡ quên hoặc qua nhà bạn chơi lúc nào cũng xung phong nấu nướng. Vậy mà khi nào anh công tác về thăm tôi, nấu món gì anh cũng chê. Lúc chê nhạt, lúc chê mặn, lúc lại ẩn ý bảo mẹ anh nấu ăn ngon lắm. Chỉ cần về nhà nghỉ ngơi 1 tuần là anh tăng cân. Nghe mà tôi chán nản chẳng muốn học nấu ăn nữa.

Không chỉ thế, đôi lúc chúng tôi cãi nhau vì những lý do vớ vẩn như anh ấy gọi điện mà tôi đang đi tắm nên không bắt máy luôn được; hay đi trên đường để máy trong túi xách không nghe được. Và ai đời đang yêu nhau mà tôi có đi liên hoan với anh em cơ quan, anh ấy cũng giao phải về nhà trước 10 giờ. Mà đi ăn uống đã đến hơn 8h, còn đi hát hò thì làm sao về nhà trước 10h được. Vậy là có lúc gọi điện kiểm tra, tôi phải giả vờ chạy xuống đường bảo đang ra ngoài đi thể dục hoặc đi mua sách, hay đồ ăn ngay dưới cổng nhà trọ không thì lại cãi nhau đau đầu.

Rồi 2 năm sau khi đi công tác, anh về và ngày nào cũng đến phòng trọ của tôi ăn cơm. Thế nên ngày nào tôi cũng được thử nấu nướng. 1 tháng sau tôi đã nấu ngon lành đủ mọi món ăn rồi. Thậm chí anh còn khen tôi nấu khá, nhiều món còn ngon hơn mẹ anh nấu và đi làm lúc nào cũng muốn về để được ăn cơm tôi nấu. Tôi thấy vui lắm.

Thế nhưng niềm vui đó chẳng kéo được bao lâu vì anh ấy lúc nào cũng muốn ăn cơm nấu ở nhà, ra ngoài thì hết chê: “Tốn tiền mà ăn chẳng no”, “bọn nó làm bẩn lắm. Cà chua với rau chưa rửa đã cho lên chảo nấu cho khách thì ăn kiểu gì chẳng ngộ độc, đau bụng”... Vậy nên từ lúc anh ấy về, tôi chẳng còn được ra ngoài đổi gió ăn uống nữa.

Nghe qua chắc bạn đủ hiểu chồng tôi gia trưởng cỡ nào. Đến lúc lấy nhau về, sống cùng một nhà thì tôi đã cảm hóa anh chút ít và anh ấy chẳng còn khó chịu như thời chúng tôi còn yêu nhau nữa. Có lẽ cũng do một phần tôi quen với cách sống của anh, hay đúng hơn là chồng tôi đã cảm hóa tôi.

Chồng tôi từ một người đàn ông gia trưởng đã trở thành người đàn ông gia đình tuyệt vời trong mắt tôi. Anh ấy có thể làm tất cả mọi việc từ nấu nướng, lau nhà, giặt quần áo, phơi đồ, rửa bát, chăm con, thậm chí đến cả con đi vệ sinh chồng tôi cũng không ngại lau dọn. Tuy nhiên, với điều kiện là chồng tôi đi làm về trước hoặc anh không phải đi làm. Cứ hễ tôi đang nấu ăn thì chồng kiểu gì cũng chơi với hai “giặc cỏ”, hoặc nếu tôi đang làm việc thì chồng cũng chẳng ngại phơi đồ, rửa bát đũa.

Nói thực, thời gian qua, trong mắt tôi anh là người chồng “vàng mười” gương mẫu, là thần tượng mà nhiều khi tôi nghĩ mình phải may mắn mới lấy được anh làm chồng cho đến khi...

Đó là một dạo, chồng tôi thường xuyên kêu nhiều việc và đi làm sớm hôm. Tối về ăn cơm xong anh ấy lại đi làm. Tôi cứ nghĩ chồng nhiều việc làm đến sút cân đi nên mua bao nhiêu thứ về cho anh ấy tẩm bổ. Nhưng một lần tình cờ cầm cái điện thoại chồng để quên ở nhà mở nhạc cho bé thứ hai ăn cháo, tôi bất ngờ vào phần messenger của chồng và phát hiện ra anh ta còn có một tài khoản Facebook khác, thứ dùng cho những bí mật tày đình đó.

Hóa ra, mới cưới nhau được 3 tháng chồng tôi đã cặp bồ với đủ thứ gái, từ đứa cùng cơ quan đến mấy đứa mát xa, gội đầu, rồi cả những đứa làm ở quán karaoke. Thậm chí còn lên giường với bọn nó để có thai rồi phá thai...

Tôi để nguyên cái máy đó chờ chồng về nhà để chất vấn. Tôi còn bất ngờ hơn với thái độ lạnh lùng, thờ ơ với chứng cứ rành rành của chồng tôi. Anh ta còn thản nhiên tuyên bố một câu xanh rờn: “Đàn ông thằng nào chả ngoại tình. Cô muốn yên ổn thì chấp nhận còn không thì làm đơn ly hôn”.

Thế này thì tôi hết hy vọng rồi còn gì nữa. Có cố níu giữ bố cho các con cũng không thể nữa rồi. Chẳng nhẽ, đàn ông trên đời này ai cũng tệ bạc như vậy sao? Chẳng nhẽ đàn bà muốn yên ổn thì nhắm mắt cho chồng thích ra ngoài làm gì thì làm sao? Chẳng nhẽ đàn ông cũng là người mà không có lý trí để giữ bản thân sao? Hay chồng tôi chỉ là một con sâu xấu xí giữa những con tằm ngoan ngoãn trên thế giới này? Xin hãy tư vấn giúp tôi thoát ra khỏi mớ bòng bong này.

Huế Thành (keodangcandy...@gmail.com)

Nguồn: Gia đình Việt Nam

 [mecloud]l9tkuR6nlm[/mecloud]