Dòng sự kiện:

Ca sĩ Lệ Quyên: 'Có một Giao thừa tôi nhớ mãi không quên'

09:30 28/01/2017
Năm 2017 được coi là "năm tuổi" của 'nữ hoàng phòng trà' Lệ Quyên. Nhưng có lẽ với một người luôn giữ được sự bình yên trong cuộc sống thì điều đó cũng không có gì phải "quan ngại". Lệ Quyên bảo, như thông lệ, điểm đến quan trọng đầu năm của cô là đi chùa cầu bình an cho gia đình và mọi người.

* Theo dõi sự nghiệp của Lệ Quyên trong năm 2016, có thể thấy chị hoạt động rất tích cực từ việc ra album, làm liveshow riêng hay tham gia nhiều chương trình âm nhạc lớn. Chị thấy hài lòng về năm 2016 của mình chứ?

- Hài lòng nhất là dù cuộc sống có như thế nào, tôi vẫn giữ được sự bình yên trong tâm hồn. Tôi nghĩ vậy!

Còn với công việc, tôi đã có “chỉ thị” cho bản thân, phải ra đều đặn 2 sản phẩm một năm. Chỉ tập trung làm hai sản phẩm như vậy, cũng đã chiếm hết thời gian của cả năm rồi ấy chứ.

Nhưng làm việc như vậy là điều cần thiết. Nhất là khán giả yêu quý và ủng hộ thì không thể “đừng” được !

* Cứ né tránh danh hiệu "nữ hoàng dòng nhạc bolero" nhưng không thể phủ nhận, với không ít khán giả, hiếm có giọng ca nào hát bolero đi vào lòng người như Lệ Quyên...

- Thú thật là tôi sợ danh xưng nhưng vẫn “giơ cả hai tay hai chân” đón nhận !

Tôi hiểu không bỗng dưng người nghe gọi mình như thế. Nhưng có nên chăng, mình hãy cứ là chính mình. Danh xưng nào cũng được nhưng không vì thế mà ảo tưởng, nhất là nếu thấy mình chưa đủ giá trị để nhận danh xưng đó thì nên biết từ chối.

Trên hết, tôi luôn cảm ơn khán giả vì sự ghi nhận của mọi người dành cho mình ở dòng nhạc này.

Còn bản thân mình, tôi nghĩ, ngoài bolero mình cũng có thể tự tin được ở cả những thể loại âm nhạc khác nữa. Có điều, tôi cho rằng, nếu có hát bolero thì phải thận trọng. Cũng giống như hát nhạc quốc tế, không phải mình hiểu tiếng Anh là hát tiếng Anh hay.

Cả đời tôi chưa dám hát ca khúc tiếng Anh nào dù mình không phải không có khả năng ngoại ngữ. Vì đó là sự thận trọng.

 

- Thực ra những ngày cận Tết, tôi lại dành thời gian để lo cho gia đình. Nếu có hát thì thường là hát sự kiện chứ ít biểu diễn. Tôi chỉ đi hát cho đến hết mùng 7 rồi mới nghỉ Tết. Thời gian này, tôi đi chùa cầu an cho đến hết tháng Giêng.

* Chị có nhận diễn show ngoại vào dịp này?

- Tôi chỉ nhận show ngoại đến đầu tháng 12 là dừng. Tôi không bao giờ nhận đi hát xa nhà vào dịp lễ Tết nên nếu có thì chỉ nhận hát ở gần nhà mình nhất.

* Được biết, chị là một người khá chu toàn với gia đình lớn, từ khi chưa ra riêng. Vậy trong những năm làm dâu phương Nam, chị chuẩn bị cho Tết Bắc ở nhà mình như thế nào?

- Thực ra, gia đình ngoài Bắc không phải không có người lo sắm Tết nhưng đây lại là việc mà tôi được làm từ bé trong gia đình, như là một thói quen thân thuộc không thể bỏ. Nên năm nào, tôi cũng ra Bắc từ 28 Tết để lo cho bà ngoại rồi mới vào TP.HCM. Như vậy là được ăn Tết sớm cùng gia đình nữa.

Tôi nghĩ mình không được ở gần gia đình lớn vào thời khắc quan trọng thì chia sẻ khoảnh khắc trước đó. Bởi, dù đã đi được nửa quãng đường trong cuộc đời thì những khoảnh khắc của giao thừa luôn đem lại cho tôi cảm giác hồi hộp, lo lo mà lại giống như mình sắp được tặng quà ấy !

* Vậy có Giao thừa nào khiến chị nhớ mãi ?

- Tôi vẫn tiếc nuối mãi một đêm giao thừa mà mình đã để “vụt mất” chỉ vì những sự cố khách quan.

Đó là chuyện cách đây 12 năm, năm 2005. Vì trục trặc giấy tờ, rồi đi lại nên sau khi lưu diễn, mãi đến 4 giờ chiều ngày 30 Tết, tôi mới về đến Hà Nội.

Vội vàng về nhà thì biết, mẹ không chuẩn bị gì để đón Tết. Lúc đó, trong tôi không còn cảm xúc gì nữa.

Nhưng vẫn là thói quen nên tôi tự ra chợ Hôm mua một chút đồ về sắm Tết. Về đến nhà là 7 giờ tối. Lúc đó, cảm giác của tôi là “rơi tự do” vì sau một chuyến đi dài, về nhà, đón nhận nhiều sự kiện “bất ngờ” trong gia đình, phải gọi là chưa kịp “định thần” điều gì.

Tôi mệt quá, ngủ thiếp đi đến qua cả Giao thừa. Lần đầu tiên tôi không biết Giao thừa là gì như thế. Vì thế mà đến giờ, 2005 vẫn là cái Tết mà tôi không thể quên!

* Còn bây giờ, Tết với chị có gì đáng nhớ?

- Đáng nhớ là tôi vẫn buồn vì nhớ mẹ nhưng cố gắng không khóc vì năm mới người ta kiêng, tránh xui.

* Khi được đón cả Tết Nam, Tết Bắc cùng thời điểm, chị thấy thích Tết ở đâu hơn?

- Tất nhiên, tôi thích Tết của Hà Nội hơn. Vì ở ngoài Bắc, những phong tục của truyền thống vẫn được giữ gìn theo "khuôn khổ" hơn ở miền Nam. Ở trong Nam, chỉ sau 30 Tết, người ta có thể đi chơi còn ở Hà Nội, phong tục đi chùa cầu an đầu năm tôi thấy vẫn nguyên vẹn. Bản thân gia đình tôi cũng theo Phật nên tôi thích được đón Tết xưa hơn là vì vậy.

Nhưng điểm chung của Tết mọi miền thì ở đâu tôi cũng thấy sự rộn ràng, chúc tụng, gặp gỡ.

*Chị có mất nhiều thời gian để chuẩn bị Tết như nhiều người không? Và hình ảnh của Lệ Quyên khi dành thời gian cho gia đình trông có khác nhiều với Lệ Quyên trên sân khấu?

- Có chứ. Tôi cũng như bao phụ nữ khác thôi. Một khi đã dành thời gian cho gia đình là bận rộn với đủ thứ việc. Khi đó thì phải búi tóc lên cho gọn gàng, phải đi dép bệt để làm việc nhà cho tiện. Và làm bà nội trợ thì phải biết đi chợ, đi siêu thị.

Nhưng tôi thích Tết tối giản nên cũng chỉ mất một tuần trước Tết để trang hoàng nhà cửa mà vẫn sắm Tết được đầy đủ. Chỉ là không quá cầu kì.

* Không quá bận để sắm Tết, chắc chị sẽ dành thời gian để lên cho mình một lịch trình mới trong cuộc sống và sự nghiệp trong năm 2017?

- Kế hoạch là từ năm cũ đấy ! Kế hoạch với công việc thì luôn luôn có nhưng có lẽ năm 2017 sẽ là thời gian để tôi chuẩn bị cho những dự án trong năm 2018.

Còn sang đầu năm mới 2017, tôi mong muốn được đi nhiều nơi và đến những nơi quan trọng nhất về tâm linh. Quan điểm của tôi, tích tâm không cứ phải mâm cao cỗ đầy nên đến những nơi linh thiêng, chỉ cần thắp nén nhang, công đức.

Và bao giờ cũng vậy, hành trang trong cuộc sống mà tôi luôn hướng tới là sự bình an. Tôi cảm thấy mãn nguyện nhất chính là việc mình đã và đang giữ được sự bình yên.

* Cảm ơn chị về cuộc trò chuyện!

Thể thao & Văn hóa

Nguồn: Gia đình Việt Nam