Dòng sự kiện:

Chết lặng với lời thú nhận của chồng trước ngày ly hôn

15:00 10/10/2015
Khi tôi ngồi xuống, anh lặng lẽ nhìn tôi với ánh mắt mệt mỏi. Từng lời anh nói bên tai khiến tôi chết lặng.

 

 

 

Tôi đến với anh sau 3 tháng tìm hiểu chóng vánh và đi đến kết hôn. Cách đây 3 năm, khi tôi bước chân vào công ty này làm việc, anh đang là phó phòng với vẻ điển trai, lạnh lùng khiến nhiều cô gái chết mê chết mệt. Nhưng anh đều thờ ơ với tất cả, duy chỉ có mình tôi là khác.

Ngày đầu nhìn thấy tôi, anh sững sờ nhìn tôi chằm chằm như bất ngờ gặp lại người quen. Anh tiến tới nói chuyện và hỏi tôi đủ thứ chuyện, rồi anh lặng lẽ về chỗ ngồi. Có vẻ như, anh nhầm tôi với ai đó nhưng khi nhận ra không phải, anh hụt hẫng và đau khổ.

Tôi càng tò mò về anh và muốn lại gần để hiểu hơn về con người này. Thế nhưng, nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi, ngay ngày hôm sau, anh lại bắt chuyện và mời tôi đi ăn. Những cuộc hẹn hò liên tục khiến tôi cảm giác anh là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mình.

2 tháng sau, anh tỏ tình và tôi đã không do dự gật đầu đồng ý. 1 tháng sau anh dẫn tôi về nhà giới thiệu và chuẩn bị kết hôn.

Tôi làm vợ anh sau đúng 3 tháng gặp nhau lần đầu khiến ai cũng bất ngờ. Nhiều cô gái trong công ty tiếc nuối, tỏ vẻ ghen tỵ với tôi.

[mecloud]d9UrKFW9Z1[/mecloud]

Bởi anh là con của một gia đình bề thế, bố mẹ anh đều là quan chức trong thành phố, anh lại đẹp trai, tài giỏi. Trước đó anh từng du học theo diện học bổng ở Anh 7 năm liền. Về Hà Nội, anh tự tìm việc và vươn lên chứ không nghe theo sự sắp đặt của bố mẹ.

Với tôi, anh là một người đàn ông hoàn hảo khi dù thành đạt nhưng anh vẫn rất quan tâm tôi. Những ngày tháng đó, tôi sống trong hạnh phúc ngập tràn khi làm vợ anh. Bố mẹ anh cũng đối xử với tôi rất tốt. Mọi thứ đều hoàn hảo không có gì để chê cả.

Chỉ một điều, đôi lúc anh lặng im đến khó hiểu. Dường như anh đang che giấu điều gì đó khi mỗi đêm, anh một mình ra ban công nhìn xa xăm rồi hút thuốc. Những lúc đó, tôi muốn được đến bên anh trò chuyện, để hiểu hơn về phần bí mật đó nhưng anh đều từ chối. Sau 2 lần cố gắng đến gần con người anh hơn nhưng bị từ chối, tôi tự hiểu rằng anh còn có một thế giới riêng mà tôi không thể chạm tay đến được.

Rồi sau đó tôi có thai. Buổi trưa hôm đó, từ phòng khám về tôi gọi anh đi ăn cơm. Tôi cứ nghĩ anh sẽ vui mừng lắm khi nhận được tin vui nhưng anh chỉ lạnh lùng bảo “Thế à. Em cẩn thận nhé”.

Tối hôm đó, tôi hụt hẫng vô cùng. Nằm một mình trong phòng, tôi không thể chợp mắt được khi anh lại lặng lẽ ra ban công đứng hút thuốc.

Điều này càng khiến tôi tò mò muốn tìm hiểu về con người của anh hơn. Có hôm anh đi làm, tôi vờ ốm nghén bảo ở nhà nghỉ ngơi nhưng kỳ thực, tôi đang bí mật tìm hiểu về anh. Lần giở mọi album ảnh, các tài liệu trong phòng nhưng tôi đều không tìm ra thứ gì. Mọi thứ lại rơi vào bế tắc khi anh tuy ở gần nhưng dường như quá xa vời với tôi.

6 tháng sau, bất ngờ tôi bị đau bụng dữ dội và ra máu. Nghe bác sĩ thông báo tôi bị sẩy thai, mọi thứ như quay cuồng, tôi đau đớn không tin vào tai mình. Đứa con tôi cẩn thận chăm sóc, chuyện trò hằng ngày bỏ tôi mà đi, tôi không chỉ xem con là máu mủ, là bạn chuyện trò hằng ngày mà còn là sợi dây vô hình để tôi có thể gắn kết với anh hơn, để tôi có thể níu giữ chân anh khi có chuyện bất trắc gì đó xảy ra. Nhưng… con đã bỏ tôi đi.

Thời gian đó tôi sống trong khủng hoảng, bố mẹ anh an ủi hàng ngày, anh cũng chăm sóc chu đáo, thường xuyên động viên nhưng tôi phải mất 2 tháng mới nguôi ngoai nỗi đau.

4 tháng sau khi tôi đã sẵn sàng cho lần mang thai mới thì bất ngờ, anh gọi tôi ra ngoài đi ăn. Lâu lắm rồi, từ sau ngày kết hôn và mang bầu, chúng tôi mới cùng nhau đi ăn, đi xem phim và tận hưởng những ngày hạnh phúc của vợ chồng son.

Thế nhưng tối hôm đó, khi tôi mới tắm rửa chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi, anh gọi mệt mỏi rồi nói: “Thực ra, khi đến với em, là anh đang mường tượng em thành một người con gái khác. Cô ấy là mối tình đầu của anh. Bọn anh đã yêu nhau 5 năm, hồi anh còn học ở Anh. Rồi bất ngờ, cô ấy về quê và gặp tai nạn, sống thực vật. Anh được bạn bè, gia đình cô ấy thông báo đưa cô ấy đi chữa trị rồi cắt hết liên lạc. Anh trở về tìm cô khắp nơi nhưng tuyệt vọng…

Rồi anh gặp em. Hôm đó, anh sững sờ cứ nghĩ ông trời đã trả em về cho anh nhưng anh lầm. Chỉ là em giống cô ấy quá thôi. Em cũng trong trắng, hồn nhiên như cô ấy vậy. Anh xin lỗi đã làm em đau khổ trong thời gian qua. Nay cô ấy đã trở về dù chưa nhận ra anh là ai nhưng anh sẽ cố gắng. Anh không muốn làm em khổ sở thêm nữa. Anh xin lỗi, ngay ngày mai anh sẽ viết đơn ly hôn để giải thoát cho em. Xin lỗi em”.

Từng lời anh nói làm tôi chết lặng không tin được. Niềm vui chưa kịp đến, anh đã vội rời xa. Lúc này đây, tôi đã viết đơn xin nghỉ việc và về quê tĩnh dưỡng. Thế nhưng tôi vẫn không thể nguôi ngoai nỗi đau và nỗi nhớ về anh. Hãy giúp tôi mang anh quay về, tôi không thể sống thiếu anh được. Còn con tôi trên trời, nó có dõi theo bố mẹ, nó có đau lòng không khi bố mẹ xa nhau như thế này?

Honghavu…@gmail.com

Nguồn: Gia đình Việt Nam

Video đang hot nhất:

[mecloud]Z3hYboVdqy[/mecloud]