Dòng sự kiện:

Cười té ghế với "bức thư gửi bà" của học sinh

20:26 14/11/2016
Những bài văn, bức thư ngây thơ, miêu tả một cách chân thực của học sinh luôn làm người xem cười nghiên ngả.

Mới đây, cư dân mạng lan truyền bức thư gửi bà của một học sinh trong một bài làm văn khiến người xem phải bật cười.

Đề bài là viết thư cho người thân (hay bạn bè) kể về ước mơ của em. Trong bài viết, em học sinh quyết định viết thư cho bà. Mở đầu thư, cháu hỏi thăm rất kỹ sức khỏe cũng như cuộc sống của bà bằng những câu hỏi gây cười như: "Việc học của bà tốt chứ? Công việc của bố mẹ bà ổn không?"

Câu văn tuy hài hước, phản ánh đúng sự ngây ngô của lứa tuổi học sinh tiểu học nhưng lại khiến người lớn phải suy ngẫm. Nhiều người cho rằng, bài văn mang tính chất dập khuôn, làm theo các bài văn mẫu nên mới xảy ra lỗi như vậy.

Đây không phải lần đầu tiên chúng ta biết đến những bài văn hài hước như thế của học sinh. Trước đó, trên mạng đã xuất hiện rất nhiều bài viết khác khiến cả cộng đồng mạng cười nghiêng ngả.

Bài văn tả bố lười

"Nhà em có nuôi một ông bố tên là Đỗ Mạnh Hà. Hằng ngày bố chỉ đi kiếm tiền rồi về nằm ườn ra đấy. Đến bà to nhất vẫn phải làm việc còn bố là người duy nhất không làm việc. Lúc ăn cơm gọi mấy lần cũng chưa lên còn bảo đợi tao tí. Lúc ăn cơm xong cả da đình cùng dọn bố trả rọn rồi xuống chát... với học sinh. Em bé còn phải đút xoài cho bố từ nay em không làm ôxin nữa. Em rất yêu vừa chứ không yêu lắm".

Bài văn tả bố như phim chưởng

Trái với sự tả thực của "nhà văn nhí" bên trên, sức tưởng tượng của hai nhà văn dưới đây vô cùng phong phú, với màn tả bố ly kỳ, hấp dẫn như phim hành động.

Bài văn tả mẹ đẹp đến bác thịt lợn cũng phải ngước nhìn

Bài văn được đăng tải trên diễn đàn "Chúng tôi yêu giáo dục" và nhanh chóng được lan truyền trên mạng xã hội. Bài văn được nhiều người yêu thích bởi tình cảm chân thành mà tác giả "nhí" dành cho mẹ, cũng như cách thể hiện rất thật thà, đáng yêu qua những lời văn ngô nghê.

Miêu tả chị như khỉ đầu chó

Buổi trưa, chị tôi răng vẩu nên phải đeo niềng răng trông chị ấy chẳng khác gì con khỉ đầu chó cả. Tôi cười phá lên. Mẹ tôi nghe thấy liền đánh tôi một trận tơi bời.


Khánh Ngọc (Tổng hợp)

Nguồn: Gia đình Việt Nam