Dòng sự kiện:

Đau lòng trước cảnh 6 mẹ con sắp… quên mùi thịt

21:27 01/10/2015
Câu nói: “Có lẽ, tụi trẻ cũng sắp quên luôn mùi thịt rồi", của người mẹ có 5 đứa con nhỏ, chồng vừa mất khiến nhiều người không khỏi xót xa, thương cảm.

 

 

 

Đó là hoàn cảnh gia đình của chị Đoàn Thị Hà, thôn Tân Lập, xã Nam Nung, huyện Krông Nô, tỉnh Đăk Nông.

Chồng chị mới qua đời trưa ngày 9/9 nên không khí tang thương còn nặng nề khắp căn nhà lụp xụp, hở trước, trống sau.

Căn nhà tồi tàn của 6 mẹ con.

 

Căn nhà dựng tạm trên mảnh đất mượn, trời mưa tránh sao cho khỏi ướt. Từ vách, cột cho đến giường, tủ, kệ… tất cả là những sự chắp vá hỗn độn. Cái cột trước nhà còn không chạm đất, hở lên một đoạn.

Chị bảo chồng chị đang tính sửa lại mà … không kịp. Mới sáng, anh còn chở hai đứa nhỏ đi học, trưa về thấy tức ngực, khó thở, bà con đưa đi viện nhưng không qua khỏi.

[mecloud]oOMvt3bZdE[/mecloud]

 

Sự ra đi đột ngột của người thân vốn là điều mất mát lớn lao đối với mọi gia đình, nhưng với gia đình chị, niềm đau ấy nhân lên gấp bội bởi mất đi người chồng, người cha trụ cột chính của cả nhà, chị và 5 đứa con thơ dại sẽ ra sao đây?

6 mẹ con sắp quên mùi thịt bởi bữa cơm hàng ngày chỉ có cơm trắng với rau bí. (Ảnh: Báo Dân trí).

Trên báo Dân trí, Sơn – con trai đầu của chị bảo, mấy đêm nay mưa là cả nhà khỏi ngủ, nước mưa hắt vào làm áo quần sách vở ướt hết. Thứ đồ vật giá trị nhất trong căn nhà ấy chỉ là mấy cái xoong, nồi đít bám đầy nhọ và chiếc xe đạp cà tàng không phanh hằng ngày mấy chị em đèo nhau đi học.

Từ ngày chồng mất, chị Hà vốn sức khỏe yếu nay thêm đau bệnh nên chỉ nằm ở nhà. Mọi việc trong nhà đều do Sơn và em Ngọc (12 tuổi) cáng đáng. Hai anh em Sơn sau mỗi buổi học đều chạy ngay về nhà, đứa lo trông em, đứa lo bữa trưa cho cả nhà.

Chiều Sơn lại đi chăn bò thuê thay mẹ để kiếm tiền mua gạo còn Ngọc vào rừng kiếm rau đắng, măng rừng chuẩn bị thức ăn cho ngày mai.

Đồ đạc trong nhà không có gì đáng giá.

Bữa trưa của 6 mẹ con chỉ có nồi cơm chia vừa đủ mỗi người một chén và tô canh bí. Nói là canh nhưng thực ra chỉ luộc lên và cho thêm chút muối chứ không có dầu, có hành gì cả.

“Cả tháng nay chỉ ăn vậy thôi chú à, em thì sao cũng được nhưng chỉ thương cơm cúng của ba không ngon, thương mẹ đau bệnh không biết bao giờ mới lành!”, Ngọc nói.

Trong bữa ăn, bé Ngọc mặt luôn cúi xuống, ăn rất chậm để nhường thức ăn cho mẹ và em.

Vừa đút cho đứa út ăn, chị Hà vừa nói, lâu lắm rồi cả nhà chưa biết đến một miếng thịt lợn. “Có lẽ, tụi trẻ cũng sắp quên luôn mùi thịt rồi!”.

Được biết, cả nhà đang gánh khoản nợ 20 triệu đồng vay của ngân hàng chính sách để làm rẫy không biết đến ngày nào mới trả được.

Mong muốn nhất của chị Hà chỉ là có chút tiền sửa lại căn nhà để những đêm mưa những đứa con tội nghiệp không phải thức trắng, mua thêm chiếc xe đạp cho mấy đứa nhỏ đến trường bớt khổ. Khi nhắc đến tiền chữa bệnh, chị chỉ cúi đầu nói “chỉ mong con bớt khổ, tôi thế nào cũng chịu được!”.

Với bà mẹ nghèo, thứ tài sản lớn nhất của chị là 5 đứa con ngoan và những tờ giấy khen học giỏi của chúng. Đau bệnh nhưng khuôn mặt chị vẫn nở nụ cười khi khoe với mọi người những tờ giấy khen được chị gói kín cất cẩn thận. Cầm tập giấy trên tay, khuôn mặt chí ánh lên vẻ tự hào.

Mọi sự đóng góp và chia sẻ xin gửi về: 

Chị Đoàn Thị Hà

Địa chỉ: thôn Tân Lập, xã Nam Nung, huyện Krông Nô, tỉnh Đăk Nông

Khánh Vy (Tổng hợp)

Nguồn: Gia đình Việt Nam

Video đang hot nhất:

[mecloud]G0fJIRrbpN[/mecloud]