Dòng sự kiện:

Đúng 1 giờ sáng, tôi bị bố vợ hắt nước đuổi đi khỏi nhà

15:00 13/10/2015
Vừa bước chân đến cổng, bố vợ tôi hất ngay một chậu nước lạnh đuổi đi. Trong cơn say, tôi loạng choạng bước đi trong nhục nhã.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một miền quê nghèo. Nhà tôi nghèo xác nghèo xơ, bố mẹ tôi làm nông không đủ nuôi ba anh em ăn học. Anh trai đầu đỗ đại học ở Hà Nội, bố mẹ tôi bắt đầu xoay xở các kiểu vẫn không đủ đành phải đứng vay ngân hàng.

Lúc đó, tôi đang học năm cuối phổ thông. Tôi thích ngành kiến trúc lắm nhưng vì sợ bố mẹ không nuôi được nên đành đăng ký một trường thuộc khối quân sự. Năm đó, tôi đỗ thủ khoa, bố mẹ tôi vui lắm. Bố bảo phải làm vài mâm chiêu đãi làng xóm và cho tôi mừng đi học. Thế nhưng, tôi không vui nổi khi đi học mà tâm trạng lúc nào cũng chỉ nghĩ đến những bản vẽ, thiết kế các công trình.

6 năm sau, tôi được phân vào một cơ quan ở nội thành. Lương tôi lúc đó ba cọc ba đồng, mọi ước vọng giúp gia đình thay đổi cuộc sống trở nên khó khăn hơn.

Sếp của tôi là một người khó tính, nhưng ông lại nổi tiếng không phải vì khó tình mà vì có con gái xấu đến mức gần 30 vẫn chưa lấy được chồng. Đi làm 3 năm vẫn chưa có người yêu, anh em trong cơ quan xúi tôi tấn công con gái sếp.

Ban đầu vì sĩ diện, tôi chối bay biến. Nhưng sau đó, về nhà ông, gặp con gái ông một lần, tôi thay đổi ý định. Cô ấy không quá xấu như mọi người đồn đại, chỉ hơi béo thôi, mà với tôi con gái có da có thịt một chút mới dễ nhìn.

Tôi bắt đầu tán con gái sếp, tôi cũng lên kế hoạch cưa đổ sếp ông khó tính của mình luôn. Biết sếp thích ăn cháo lòng tiết canh, cuối tuần nào tôi cũng tìm cách sang nhà chở sếp đi. Nhà sếp có hỏng hóc gì, em (con gái sếp) đều alo gọi tôi sang sửa chữa. Chẳng mấy mà cả sếp, cả em đều “đổ”.

[mecloud]Wa1unY72dp[/mecloud]

Sếp bỗng quay ngoắt 180 độ ra vẻ quý tôi lắm. Xin nói thêm là tôi là người miền trong, sếp tôi không mấy ưa người miền trong nên từ hôm thấy tôi về cơ quan đã tỏ thái độ ra mặt. Thế nhưng bây giờ, tôi lại trở thành trợ thủ đắc lực của ông trong mọi cuộc họp, và cả các cuộc tiếp khách.

Vài tháng sau, tôi làm đám cưới với em. Sếp tôi chuyển sang làm bố vợ và đề nghị tôi về ở cùng một nhà luôn. Thế nhưng, từ đây, chuỗi ngày ê chề nhục nhã của tôi bắt đầu.

Tôi không còn được đi sớm về khuya nữa mà cứ 6 giờ không có mặt ở nhà ăn cơm là kiểu gì bố vợ tôi cũng quắc mắt. Chưa hết, thời còn trai trẻ, tôi còn được đi nhậu nhẹt, bù khú với đám bạn, bây giờ tôi bị cấm tiệt. Thậm chí liên hoan cơ quan, tôi cũng phải về trước đèo ông về nhà.

Anh em cùng cơ quan đặt cho tôi biệt danh mới “Gà rù” – gà rù bám váy vợ, nhục nhã ê chề. Một lần, mẹ tôi ở quê lên thăm cháu, tôi định cho bà vài đồng về quê. Thế nhưng vợ tôi tỏ vẻ không đồng ý. Cô ấy còn mách luôn với bố mẹ vợ tôi, thế là tối đó tôi được trận chửi nhục nhã.

“Bằng tuổi này người ta đã có nhà cửa, xe hơi ổn định, anh còn sống nhờ nhà vợ mà còn không biết nhục, còn mang tiền về quê. Anh không biết nghĩ à?”, từng lời bố vợ tôi như đay nghiến vào tâm can tôi. Bằng này tuổi rồi, đến một đồng cho mẹ mà còn bị chửi, có ai nhục nhã như tôi không.

Hôm sau, quá chán nản, tôi cùng mấy đứa bạn cấp ba đi nhậu. Nhậu say, bọn nó lại rủ đi hát đến 12 giờ đêm. Điện thoại hiện 12 cuộc gọi nhỡ của vợ, 2 cuộc gọi của bố vợ, tất cả tôi đều không nghe.

Đêm hôm đó, gần 1 giờ sáng tôi lò dò về nhà. Vừa bước chân đến cổng, bố vợ tôi hất ngay một chậu nước lạnh đuổi đi. Trong cơn say, tôi loạng choạng bước đi trong nhục nhã.

Ngay ngày mai thôi, tôi sẽ dọn đồ bước ra khỏi căn nhà đó. Tôi sẽ làm lại cuộc đời của mình.

Hùng Vũ

Nguồn: Gia đình Việt Nam

Video đang hot nhất:

[mecloud]aAEkjJMjcZ[/mecloud]