Dòng sự kiện:

Hạt giống tâm hồn: Tôi đã bỏ lại nỗi buồn sau lưng

21:00 04/01/2016
"Kể từ hôm đó, tôi không bao giờ còn có một ngày buồn chán nữa. Ngay cả những ngày xám xịt nhất cũng đem lại cho tôi cảm giác vui tươi.".

 

 

 

Khi đã phục hồi sức khỏe sau cuộc phẫu thuật tim lần thứ hai tại bệnh viện nhi ở Western Ontario, Kelly - con gái sáu tuổi của tôi - chuyển từ khu chăm sóc đặc biệt đến tầng điều trị chung với những bệnh nhân khác. Do một phần của tầng này ngưng sử dụng nên Kelly phải ở chung phòng dành cho những bệnh nhân mắc bệnh ung thư.

Ở phòng bên cạnh, cậu bé sáu tuổi tên Adam đang phải chống chọi với căn bệnh bạch cầu. Mỗi tháng, Adam phải đến bệnh viện để hóa trị. Trong thời gian đó, hằng ngày, Adam thường đến phòng Kelly chơi, đẩy theo cả dụng cụ giữ túi đựng thuốc hóa trị của mình.

Bất chấp sự khó chịu của việc điều trị, Adam lúc nào cũng mỉm cười và luôn vui vẻ với mọi người. Adam có thể làm cho chúng tôi cười hàng giờ đồng hồ bằng những câu chuyện dí dủm của mình. Cậu bé có thể tìm thấy những điều tích cực và hài hước trong bất kỳ tình huống nào, dù đôi lúc cũng khó khăn.
Vào ngày xuất viện của Kelly, tôi cảm thấy mệt mỏi và lo lắng cho Kelly. Không khí nặng nề và u ám bên ngoài làm tôi thêm buồn. Khi tôi đang đứng nhìn trời mưa bên cửa sổ thì Adam đến phòng chúng tôi chơi như thường lệ. Tôi nói với cậu bé rằng hôm nay là một ngày vô cùng buồn chán. Với nụ cười tươi tắn như thường lệ, Adam quay lại nhìn tôi và vui vẻ trả lời: "Đối với cháu, ngày nào cũng đều đẹp cả!".
Kể từ hôm đó, tôi không bao giờ còn có một ngày buồn chán nữa. Ngay cả những ngày xám xịt nhất cũng đem lại cho tôi cảm giác vui tươi, dễ chịu khi tôi nhớ lại câu nói ấy và nụ cười luôn nở trên môi Adam.

Sưu tầm

Xem thêm:

[mecloud]c3b4qZE8Hr[/mecloud]