Dòng sự kiện:

"Hãy nghĩ đến tôi lúc hạnh phúc"

17:57 25/09/2015
"Các bạn đến không phải để khóc than cái chết của tôi mà là chúc mừng một cuộc đời tôi đã sống. Hãy nhớ đến tôi trong những lúc bạn hạnh phúc".
"Hãy nhớ đến tôi trong lúc bạn hạnh phúc"

Đọc những dòng chúc thư của họ để lại, ít ai trong số chúng ta có thể cầm được nước mắt. Là những phụ nữ kiên cường, họ đã phải vật lộn với căn bệnh ung thư trong suốt một phần đời người. Và ngay cả khi cận kề cái chết, họ vẫn rất lạc quan.

Seema Jaya Sharma từng là gương mặt đại diện của tổ chức Nghiên cứu Ung thư ở Anh. Đã 3 lần chiến thắng bệnh ung thư vú nhưng bà mẹ hai con biết chuyện gì đến cũng sẽ phải đến. Khi phát hiện ung thư di căn khắp cơ thể ở độ tuổi 37, cô đã giữ thái độ rất tỉnh táo, lên lịch và sắp xếp tất cả mọi thứ: từ nhạc phát trong đám tang đến dịch vụ ăn uống và chuẩn bị một video để cảm ơn mọi người sẽ đến dự.

Seema Jaya Sharma hạnh phúc bên 2 con trai Shanti và Kalvin.

Vào ngày 21/08/2015, khi cô qua đời, con trai cô đã đăng trên Facebook của mình những dòng chúc thư chào tạm biệt của Seema với tâm trạng hân hoan và khích lệ:

"Xin chào... là Seema Jaya Sharma đây. Con trai tôi sẽ tiếp tục cập nhật về thời gian tổ chức đám tang… Mọi người hãy mặc trang phục màu sáng nhé vì bất cứ khi nào bạn cười và vui vẻ. Tôi vẫn ở ngay đây chung vui cùng các bạn. Hầy, đừng khóc đừng khóc!. Sự thật là tôi cũng chẳng biết bạn đang ở đâu trên bản đồ!Địa lý không phải là thế mạnh của tôi! Vậy nên cứ mỗi khi có con chim nào "ị" lên đầu bạn, thì chính là tôi đang nói "Tạm biệt" đấy. Và nếu mà tôi thích bạn lắm thì tôi sẽ còn ám ảnh dài dài cho đến khi bạn sợ "tè ra quần" mới thôi!!! hehe!! Tôi yêu mọi người lắm!.

Đừng ai đến nhà tôi từ nay tới khi đám tang diễn ra nhé. Hãy mặc đồ sáng! Các bạn đến là để chúc mừng!.

Seema vào những ngày cuối đời.

"Tôi chiến đấu mỗi ngày để được sống bên cạnh họ"

Beth O'Rourke ở Massachusetts (Mỹ) đã lìa đời sau 7 năm chiến đấu với ung thư mật ở giai đoạn 4. Cô ra đi vào ngày 16/04/2015, để lại hai con nhỏ. Tuy nhiên, trong bức chúc thư của mình, cô khẳng định mình là người sống sót:

"Tôi chết vào thứ Năm, ngày 16/04/2015 bên cạnh gia đình, trong vòng tay chồng và cũng là người bạn tri kỷ Brendan Patrick O'Rourke. Tôi hưởng thọ 44 tuổi. Tôi đã sống sót..."

Những ngày hạnh phúc bên chồng của Beth.

"Tôi yêu cuộc đời này. Tôi thích ngồi yên bình bên bờ hồ để đọc sách, để khiêu vũ và ca hát một cách ngây ngốc cùng các con. Mẹ con chúng tôi rất thích ngắm những cơn bão mùa hè quét qua mặt hồ. Tôi thích tán gẫu và cười đùa như điên dại với chị em, bạn bè".

Beth tiếp tục cảm ơn những người quan trọng nhất trong cuộc đời cô, bao gồm cả các y tá, bác sĩ đã chăm sóc cho cô. Cô mô tả mình đã sống hạnh phúc như thế nào dù cô phải ra đi mãi mãi.

Beth cùng chồng và hai con của mình.

Cuối thư, cô đã nghẹn ngào để lại những dòng chúc thư xúc động cho chồng và 2 người con của mình: "Không gì có thể so sánh với chồng con tôi. Tôi chiến đấu mỗi ngày để được sống bên cạnh họ. Không ai có thể sở hữu một người chồng đầy yêu thương và luôn ủng hộ vợ như Brendan. Anh là nhà vô địch trong lòng tôi. Tôi nhớ mãi mỗi giây phút chúng tôi cùng chia sẻ, cả lúc hạnh phúc nhất và buồn đau nhất, khi dễ dàng và cả những lúc khó khăn. Tôi cầu chúc anh và các con hiểu được niềm tin mãnh liệt mà tôi muốn trao gửi. Cho dù chuyến hành trình này có đưa tôi về đâu, tôi sẽ luôn luôn mang theo tình yêu của anh và con đi đến tận chân trời góc bể. Tôi chắc rằng một phần nào đó của tôi sẽ mãi mãi ở lại bên gia đình nhỏ dấu yêu". 

“Làm ơn đừng khóc khi tôi ra đi…”

Emily Debrayda Phillips, một cựu giáo viên ở Florida, Mỹ, đã thất bại trong cuộc chiến chống bệnh ung thư tuyến tụy. Bà thọ 69 tuổi. Vài ngày trước khi qua đời, bà đã để lại một chúc thư đầy tiếc nuối:

"Thật đau đớn khi phải chấp nhận rằng, rõ ràng là tôi sẽ chết. Người ta nói với tôi chuyện này sớm muộn gì cũng xảy ra, nhưng đó không phải điều tôi muốn nghe hay trải nghiệm. Một lần nữa, mọi chuyện lại không diễn ra như ý tôi mong muốn! Đó là câu chuyện cả cuộc đời tôi.

Nhưng tôi đã có cơ hội để yêu thương mỗi người thân và bạn bè mình. Còn đòi hỏi gì hơn nữa?".

 Emily Debrayda Phillips trút hơi thở cuối cùng vào ngày 25/03/2015.

Đừng quên làm hết sức mình, theo đuổi mục tiêu của bạn, và hãy làm điều gì đó tuyệt vời cho cuộc đời này. Đừng bao giờ ngừng mỉm cười. Nếu muốn, bạn có thể nhìn thấy tôi vào lúc mặt trời lặn hay khi đóa hoa thủy tiên vàng đầu tiên bừng nở vào mùa xuân giữa rừng bướm bay chấp chới. Bạn biết tôi luôn ở đó. Làm ơn đừng khóc khi tôi ra đi, hãy hạnh phúc vì tôi đã từng sống".

Minh Châu (Tổng hợp)

Nguồn: Gia đình Việt Nam