Dòng sự kiện:

Hôn nhân đổ vỡ chỉ vì tôi là người phụ nữ đảm đang?

03:00 29/02/2016
Người thì vẫn phải sống, vẫn làm việc, vẫn chơi, vẫn có những mối quan hệ mới. Hôn nhân đổ vỡ vì một người chen ngang thì đừng chỉ “trách kẻ thứ ba, thương người trong cuộc”, vì ai cũng có nỗi đau riêng.

 

 

 

Cuộc hôn nhân nào khi đổ vỡ cũng có người đau kẻ hả hê. Nhưng sau cùng thì cuộc hôn nhân đã đổ vỡ chẳng thể hàn gắn lại thì dù có trách hờn, căm hận cũng chẳng thể thay đổi được gì, chẳng làm mình tốt lên, chẳng làm người ta khổ sở. Tôi cũng từng bước ra khỏi cuộc hôn nhân đổ vỡ với người chồng đầu ấp tay gối gần 10 năm và nhận ra nhiều điều sau nỗi đau mất mát ấy.

Gần đây, sau khi thấy trên các trang mạng, các diễn đàn xôn xao chuyện ngoại tình, tay ba, người mất chồng, kẻ cướp chồng nên tôi cũng muốn tâm sự ra câu chuyện đau lòng của mình để mọi người có thể thấy rằng sau khi cuộc hôn nhân đổ vỡ, dù buồn đau hay hạnh phúc thì thời gian trôi đi tất cả cũng bị cuốn trôi vào quá khứ. Vì thế, ngay từ lúc đầu, người trong cuộc là người đau nhất nên những người ngoài cuộc đừng nên cười hả hê, đừng nên chế giễu hay mỉa mai, cay nghiệt, ghét bỏ ai trong số họ.

Tôi kết hôn năm 2007, hiện tại đã có 2 đứa con trai. Tôi và chồng cũ của mình từng có quãng thời gian yêu nhau 2 năm trước khi tiến tới hôn nhân. Gia đình tôi cũng đã từng hạnh phúc khi cùng một lúc đón hai đứa con trai sinh đôi ra đời. Rồi hạnh phúc nhân đôi khi công việc thăng quan tiến chức của chồng thuận lợi. Nhưng cũng vì hạnh phúc đến quá dồn dập mà những tháng ngày về sau tôi phải chịu nhiều đau đớn.

Có lẽ đến ông trời cũng ghen với hạnh phúc mà tôi có nên mới dễ dàng lấy nó đi, rồi ban đến cho tôi những nỗi đau tận cùng tan cửa nát nhà, nhường chồng cho kẻ khác.

Gần 2 năm ở nhà chăm con, lo toan việc nhà tôi chính thức trở thành bà mẹ bỉm sữa chỉ biết đến chồng, đến con mà không bao giờ nghĩ đến những buổi tiệc tùng, vui chơi cùng bạn bè, không còn nghĩ đến những chiếc váy đẹp, những đôi giày cao gót, son phấn lòe loẹt như thời con gái nữa.

Ảnh minh họa.

Rồi ngày ấy cũng đến, ngày mà tôi phát hiện ra chồng ngoại tình, sớm tối cùng người phụ nữ xinh đẹp, duyên dáng khác chung chăn chung gối tôi đã phát điên lên được. Tôi gào khóc, phá tan mọi thứ trong nhà, đánh mắng nguyền rủa người phụ nữ đã chen ngang vào cuộc sống gia đình tôi. Nhưng kết quả cuối cùng tôi vẫn trắng tay, vẫn là kẻ thua cuộc. Chồng vẫn phải nhường cho người ta, bản thân mang tiếng “thứ đàn bà bị chồng bỏ”.

Còn người phụ nữ chen ngang ấy cũng chẳng sung sướng gì, cũng phải nhận bao lời sỉ vả của miệng lưỡi đời người, bao trận đòn ghen từ bạn bè tôi, từ gia đình người thân của tôi. Khi chứng kiến cảnh tượng người thứ 3 ấy bị túm tóc, bị đánh cho bầm dập tôi cũng hả hê, cũng từng cười nhạo vào ngữ đàn bà cướp chồng ấy. Nhưng đến khi bước ra khỏi tòa án, có lẽ người phụ nữ ấy cũng sẽ cười nhạo tôi, sẽ khinh bỉ kẻ thất bại này.

Thế nên, sau cuộc đổ vỡ ấy chỉ có những người ngoài cuộc mới là người sung sướng, thỏa thích mà buông những lời lẽ khen chê, kích bác. Còn những người trong cuộc lại khổ sở. Rồi thời gian trôi đi mọi việc lại yên ổn như không có chuyện gì xảy ra. Người thì vẫn phải sống, vẫn làm việc, vẫn chơi, vẫn có những mối quan hệ mới. Hôn nhân đổ vỡ vì một người chen ngang thì đừng chỉ “trách kẻ thứ ba, thương người trong cuộc”, vì ai cũng có nỗi đau riêng.

Theo Đời sống và Pháp luật