Dòng sự kiện:

Lá thư ăn năn hài hước của bà mẹ thường xuyên lơ là con út

02:00 12/07/2016
Mẹ vẫn cho con bú (tất nhiên là vậy rồi), nhưng không với cường độ tương tự như mẹ đã làm với anh trai con (3 năm về trước) hay với sự tập trung như với chị gái con.

[mecloud]gU1pGQXXwb[/mecloud]

Gửi con yêu dấu của mẹ,

Con đã chào đời được 1 năm, vậy mà mẹ vẫn cứ ngỡ như mới ngày hôm qua. Điều đó đã xảy ra thế nào vậy?

Mẹ bắt đầu rối tung vì con khi que thử thai hiện lên hai vạch. Trước đây mẹ đã tham dự lớp yoga hai lần một tuần khi mang thai anh chị của con. Nhưng giờ mẹ chỉ tham gia 3 lớp học trong suốt quá trình mang bầu con.

Với con, mẹ đã hoàn toàn quên mất rằng mình đang mang thai cho tới tận tuần thứ 37 khi mẹ bắt đầu “cầu xin” con ra ngoài.

Mẹ xin lỗi vì điều đó. Đặc biệt là khi con buộc phải chào đời sớm hơn dự kiến 1 tuần. Điều đó thực sự tuyệt vời.

Đáng buồn thay, có những trận bóng đá phải xem, những bữa tiệc sinh nhật, bài tập về nhà cần được kiểm tra,... bởi vậy mẹ chẳng bao giờ có cơ hội để cảm ơn con.

Bởi vậy, thực sự cảm ơn con.

Ngày chị con ra đời 8 năm về trước, trùng hợp trớ trêu với những ngày cuối đông gần một thập kỷ sau đó- ngày con được sinh ra, mẹ đã không rời khỏi nhà trong vòng 4 tháng. Với con thì không như vậy. Dường như chỗ ghế ngồi trên xe ô tô mới là nhà thực sự của con trong suốt những tuần đầu.

Mẹ vẫn cho con bú (tất nhiên là vậy rồi), nhưng không với cường độ tương tự như mẹ đã làm với anh trai con (3 năm về trước) hay với sự tập trung như với chị gái con.

Khi con được 6 tuần tuổi, bố mẹ đã để chị gái chăm sóc con để ra ngoài dự tiệc. Nhìn thấy mẹ, một người mẹ khác đã hét lên: “Chị ra ngoài khi con mới được 6 tuần tuổi sao?”. Và sự thật đáng buồn là, mẹ đã không để chị gái con cho một người chị khác trông nom cho đến khi chị con gần 2 tuổi.

Mẹ đã có 8 năm sống chung với những cơn sốt, chảy nước mũi, nỗi kinh hoàng ban đêm, sự cố tè dầm, những nụ hôn chúc ngủ ngon, gặp mặt giáo viên và dạy ngồi bô. Tất cả đã dạy mẹ rằng: mọi thứ không đơn giản như vẻ bề ngoài.

Con, đứa con thứ 3 yêu dấu của mẹ có thể giống như bị bỏ rơi. Có vẻ như con hoàn toàn lạc lõng khi nhắc tới quần áo mới, đồ chơi trẻ em mới, sự sạch sẽ thường xuyên. Đúng vậy, mẹ đã để con chịu đựng cái tã ướt lâu hơn so với các anh chị của con. Nhưng con không hề bị bỏ rơi.

Mẹ thường xuyên nghĩ về con. Con là đứa con út của mẹ và mẹ biết điều đó, điều đó luôn khiến mẹ buồn lòng mỗi đêm khi con đi ngủ. Đôi má bầu bĩnh, mái tóc lơ thơ của con- đứa con bé bỏng của mẹ. Hãy nhớ rằng có thể con không có được sự toàn tâm nâng niu, bảo bọc từ mẹ như anh trai, chị gái con, thì mẹ vẫn luôn quan tâm đến con rất nhiều. Những gì mẹ cảm nhận về con hoàn toàn không hời hợt.

Luôn yêu con,

Người mẹ kiệt sức, quá tải và đôi khi lơ là của con.

Đinh Hương

Nguồn: Gia đình Việt Nam