Dòng sự kiện:

Nhục nhã ê chề khi bị cả nhà chồng xúm vào chửi mắng đuổi đi

14:00 16/10/2015
”Mày vất vả quá à? Mày nhìn con dâu trong xóm này xem, có đứa nào sung sướng như mày, được bố mẹ chồng cho ở nhà nghỉ ngơi không? Bố mẹ mày không có tiền xin việc cho thì ở nhà chứ còn đòi hỏi gì.”

 

[mecloud]NhEnYuMSmz[/mecloud]
Khi em viết những dòng này ra là lúc em quá đau khổ và tuyệt vọng. Em không biết mình nên sống tiếp thế nào khi con em mới được 7 tháng trong bụng mẹ và chồng, bố mẹ chồng thì quay ra chì chiết không để cho em được yên ổn ngày nào.

Em mới lấy chồng được 8 tháng và cũng đang có bầu được 7 tháng. Cưới xong 1 tháng là em dính bầu luôn. Chúng em yêu nhau đã hơn 5 năm rồi, trải qua bao nhiêu chuyện mới đến được với nhau.

Trước đây anh cũng làm em khổ nhiều vì tính trăng hoa. Đang yêu em nhưng anh cùng lúc tán mấy người con gái khác. Rồi người cũ liên hệ dằn mặt em. Bao lần em đau khổ chia tay nhưng cuối cùng lại quay lại với nhau. Đến bây giờ thì em thấy ân hận quá. Anh không còn lăng nhăng bên ngoài nhưng bản tính gia trưởng và bố mẹ chồng em bây giờ đang khiến em rơi vào cảnh nhục nhã, ê chề.

Em lấy anh khi mới tốt nghiệp đại học và chưa xin được việc. Vì biết có bầu nên bố mẹ chồng và chồng em không cho đi làm nhưng họ bắt em ở nhà làm vườn. Mặc dù gia đình em không giàu có nhưng từ lúc sinh ra đến khi lấy chồng, em chưa bao giờ phải đụng tay vào những việc chân tay như vậy. Bố mẹ luôn cho em thời gian tập trung học hành.

Vây mà vừa lấy chồng, đang có thai ốm nghén mệt mỏi, ngày nào bố mẹ chồng cũng bắt em ra vườn làm cỏ, trồng cây, trồng rau, cho lợn gà ăn... Đôi lúc mệt mỏi quá, em có nói chuyện với chồng là để em tìm việc đi làm chứ em không đủ sức làm những việc tay chân thế này, nhưng chồng em lại mắng em lười nhác.

Chưa hết, anh không chỉ mắng mình em mà anh còn lớn tiếng mắng cả lúc ăn, trước mặt bố mẹ chồng em khiến họ phật ý. Bố mẹ chồng em lại cũng là những con người kiểu cổ hủ, vốn hay soi mói rồi nên tỏ thái độ với em ra mặt.

[mecloud]VcRvow8NIn[/mecloud]

Có lần, chỉ vì em muốn đi làm mà anh ấy chửi mắng không ra gì giữa đêm. Em nhịn nhục im lặng không nói năng gì. Vậy mà hôm sau đi làm, anh ấy lại gọi điện chửi mắng em tiếp. Em đang mang bầu mệt mỏi, muốn yên thân nên em lại im lặng mặc anh ấy nói. Chẳng hiểu thế nào, anh ấy phi ngay xe về chửi em té tát trước mặt bố mẹ chồng. Anh bắt em xin lỗi nhưng em quá đau khổ chỉ biết khóc không thốt nên lời. Anh ấy mở tủ lôi hết quần áo của em vứt ra và đòi đuổi em về nhà.

Thực sự, qúa đau đớn vì không ngờ anh đối xử với em như vậy trong khi mọi chuyện không có gì. Nghĩ đến con, em lại nín nhịn. Từ hôm đó, bố mẹ chồng em nhìn em bằng con mắt khác. Em làm gì cũng không vừa lòng họ. Mẹ chồng suốt ngày nói ra nói vào, em vẫn cố nhịn và làm như không có chuyện gì.

Gần đây nhất chúng em lại cãi nhau, cũng vì chuyện em đòi ra ngoài làm, em đã quá mệt mỏi với mấy công việc chân tay rồi. Trong khi em có học thức đàng hoàng chứ chẳng phải loại vô học gì. Vậy mà cả bố mẹ chồng, cả chồng em đều ngăn cản.

Anh chửi em là đồ óc bã đậu, nói mãi không chịu nghe. Bố mẹ chồng thấy hai đứa to tiếng chạy vào đã không can ngăn thì chớ lại còn xúm vào đổ thêm dầu vào lửa. Mẹ chồng quát: “Mày vất vả quá à? Nhà tao không thiếu tiền để bắt mày đi làm. Mày nhìn con dâu trong xóm này xem, có đứa nào sung sướng như mày, được bố mẹ chồng cho ở nhà nghỉ ngơi không? Bố mẹ mày không có tiền xin việc cho thì ở nhà chứ còn đòi hỏi gì.”

Em quá nhục nhã chỉ biết khóc mà không cãi lại được. Bởi lúc đó em thân cô thế cô, cả gia đình nhà chồng xúm vào chửi mắng em. Rồi anh kéo em ra ngoài đòi đuổi đi nhưng em không chịu, anh thẳng tay tát luôn vào mặt em. Đến mức này, em không thể chịu đựng được nữa.

Lúc đó, em lấy điện thoại gọi cho bố mẹ. Bố em nghe con gái khóc, lại là con rể đánh con gái nên nổi nóng gọi điện lại cho chồng và bố chồng em. Bố em bảo có chuyện gì xảy ra cũng không được đánh em khi em đang mang bầu. Rồi ông bảo sáng hôm sau sẽ sang gặp mặt nói chuyện với nhà chồng em. Thế nhưng đây cũng chính là lúc cuộc hôn nhân của em đến bờ vực đổ vỡ.

Tối hôm đó, chồng em quay sang xin lỗi và bảo em đừng để bố sang, rồi trưa hôm sau xin lỗi bố mẹ chồng là được. Em nghĩ đến con nên cũng xuống nước. Thế nhưng khi em vừa mở lời, bố mẹ chồng em đã mắng em té tát.

Bố chồng em bảo: “Nhà này không phải đại gia, không phải rước con dâu về chỉ để ăn với chơi”. Mẹ chồng em lại xúm vào bảo em tội đi nói xấu gia đình nhà chồng, làm xấu hổ nhà họ. Rồi bà còn bảo: “Nếu mày cảm thấy không ở được trong nhà này thì mai bảo bố mẹ mày xuống nói chuyện. Mày vào gấp quần áo về với bố mẹ mày. Thằng T. không có mày vẫn còn đầy đứa muốn làm vợ nó. Con đẻ ra không nuôi được thì đưa về đây tao nuôi cho”.

Tối hôm đó, vì suy nghĩ quá mà em bị động thai dọa đẻ non khi mới được 5 tháng. Em phải vào viện mất gần 1 tháng. Những ngày đó cũng chỉ một mình mẹ em xin nghỉ làm vào viện chăm sóc em. Mẹ chồng em chỉ ghé qua đúng 2 lần. Vào nhìn em, hỏi thế nào rồi, chưa được 10 phút bà đã vội ra về.

Hiện em đã ra viện và xin về nhà mẹ đẻ để nghỉ ngơi. Em có lên Zalo đăng status: “Đau và mệt quá”. Vậy mà cả chồng và bố mẹ chồng em đều biết và lại gọi điện chửi mắng em. Chẳng nhẽ em mệt kêu một chút không được hay sao. Họ không suy nghĩ gì đến đứa con, đứa cháu em đang mang trong bụng ư? Em chỉ muốn được nghỉ ngơi đến lúc sinh mà họ cũng không cho em được yên ổn. Giờ em chỉ muốn ly hôn luôn cho đỡ mệt mỏi. Đầu óc em như muốn phát điên. Em nên làm sao đây? Xin hãy cho em lời khuyên.

Hồng Hải (Ninh Bình)

Nguồn: Gia đình Việt Nam

Video đang hot nhất:

[mecloud]gym9RiVa8N[/mecloud]