Dòng sự kiện:

Nỗi đau dai dẳng của gia đình 3 đời không nhìn thấy ánh sáng

03:38 07/10/2015
Nhà có 7 người thì 5 người không nhìn thấy ánh sáng. 3 kiếp người, gần 100 năm, gần 1 thế kỷ tàn tật, mọi gánh nặng, lo toan dồn lên vai hai người phụ nữ trong gia đình.

 

 

 

 

 

 

 

Câu chuyện về một gia đình tại xóm Dinh Trung, xã Hoàng An, Hiệp Hòa, Bắc Giang khiến những ai nghe qua đều phải thay đổi quan niệm về hạnh phúc trong cuộc sống để cảm thấy rằng mình đang may mắn hơn bao giờ hết.
[mecloud]t4PNWbiLOE[/mecloud]

Đến làng Dinh Trung, không ai là không biết về "gia đình bóng tối" bởi dưới nếp nhà đơn sơ trong gia đình có 7 người thì 5 người không nhìn thấy ánh sáng.

Ông Thành và người con đều bị mù bẩm sinh trong hàng chục năm qua.

Trong đó, người lớn tuổi nhất trong gia đình là ông Thành bị mù bẩm sinh, suốt 60 năm qua, cuộc sống của ông chỉ một màu đen. Trường thành và lấy vợ, thật không may khi đứa con của ông Thành cũng bị mù bẩm sinh, đau lòng hơn, đến hai đứa cháu nhỏ của ông cũng mang trên mình số phận kém may mắn.

Ba kiếp người, gần 100 năm, gần 1 thế kỷ tàn tật, mọi gánh nặng, lo toan dồn lên vai hai người phụ nữ trong gia đình là bà Bát (vợ ông Thành), 62 tuổi, và chị Bình, con dâu trong gia đình. Hai người phụ nữ phải cật lực lo toan cho gia đình khốn khổ của mình. Việc nặng, việc nhẹ trong nhà đều đến tay bà và người con dâu chăm lo. 

Bà bình cho biết bà cảm thấy chán nản, bán hết cả ruộng để chạy chữa nhưng không một ai trong gia đình may mắn tìm lại được ánh sáng. 

Chị Bình khóc trong sự tủi hờn: "Cứ đi thì không sao, về nhà lại thấy chán. Nhiều lần định đi rồi nhưng lại quay lại. Đứa con cứ chạy theo bảo cho con đi với, con không ở nhà đâu".

Nỗi buồn cứ đeo đẳng mãi với gia đình nghèo. Đức 12 tuổi, Hẳng 5 tuổi, chẳng ai chơi cùng, chẳng biết đến đài hay TV, thế giới của hai đứa trẻ cứ thế bị cô lập trong bóng tối.

"Ra đường tôi thấy các cháu bé đi học về chào bà, tôi cứ chảy nước mắt, cháu mình cứ ở nhà u ám, có biết gì đâu, thôi thì con mù chữ ở nhà với bà vậy", bà Bát khóc.

Bà Bát bật khóc khi nghĩ về 2 đứa con bất hạnh.

Người lớn đã phải chịu cái cảnh cô quạnh, đen tối là thế, nhưng đến thế hệ của những đứa trẻ, không ai hi vọng chúng sẽ phải chịu đựng quãng đời tiếp theo giống như các đấng sinh thành. Về ở với bà nhưng khao khát đi học thì chưa bao giờ dứt, hai đứa trẻ vẫn muốn tới trường. Bởi thế mà dù bóng tối vẫn bao trùm ngôi nhà này nhưng niềm hi vọng về nguồn sáng tri thức cho hai đứa cháu, hai đứa cháu vẫn đau đáu từng giờ trong lòng người mẹ, người bà. Liệu rằng tương lai của các em có thể thoát được kiếp đời mang tên "bóng tối"?

Hạnh phúc với chúng ta có thể đo bằng vật chất, tiền bạc, nhưng với những con người ấy, chỉ đơn giản là được nhìn thấy ánh sáng mặt trời...

Ngọc Diệp

Nguồn: Gia đình Việt Nam

Video đang hot: [mecloud]dF7f6Lcmbi[/mecloud]