Dòng sự kiện:

Rơi nước mắt trước bé gái thành trụ cột gia đình từ khi học lớp 1

02:00 12/09/2015
Hình ảnh bé gái mới hơn 10 tuổi gầy gò, còng lưng giặt quần áo, nấu cơm, chăm sóc người cha tật nguyền khiến nhiều người rơi nước mắt.

 

 

 

Chia sẻ trên báo Gia đình & Xã hội, anh Trần Thanh Chung (sinh năm 1971, ngụ Định Quán, Đồng Nai) cho biết, anh nằm liệt giường mấy năm nay kể từ sau một tai nạn khủng khiếp. Trước đó năm 1993, sau khi đi bộ đội trở về, anh khăn gói rời quê hương Quảng Ninh vào huyện Định Quán (tỉnh Đồng Nai) lập nghiệp.

Tuổi thơ của Linh là những ngày quanh quẩn bên người cha tật nguyền. (Ảnh: Báo Một thế giới).

Sau một thời gian ngắn, anh đã học được nghề lái xe ô tô và sớm ổn định công việc. 10 năm sau ngày tha hương, anh gặp chị Nguyễn Thị Lưu (SN 1981, quê gốc Thanh Hóa). Lưu theo cha mẹ vào mảnh đất này sinh sống từ thủa nhỏ. Tình yêu nảy nở, họ nhanh chóng kết hôn và một năm sau thì bé Linh ra đời.

Hằng ngày, anh Chung chăm chỉ nhận hợp đồng lái xe đường dài, mong kiếm thêm thu nhập để lo cho gia đình nhỏ. Trong một lần bất cẩn, anh không làm chủ tay lái nên đã gây ra tai nạn giao thông. Nhận thấy công việc nguy hiểm, anh đành bỏ nghề lái xe tìm kế sinh nhai khác. 

Để lo chi phí sinh hoạt cho vợ, con, anh chuyển sang làm thợ hồ. Trong một lần làm việc, anh không may sẩy chân té ngã từ trên giàn giáo xuống đống gạch ngổn ngang. Tai nạn khủng khiếp ấy khiến anh Chung bị đa chấn thương nghiêm trọng.

[mecloud]eAErja0UKF[/mecloud]

 

Tại bệnh viện, các bác sĩ chẩn đoán anh bị dập nát phần mông, gãy chân, tổn thương cột sống nên phải phẫu thuật gấp. Để có tiền chạy chữa cho chồng, Lưu đồng ý bán căn nhà anh Chung kiếm tiền xây cất với giá 25 triệu đồng. Với số tiền này, anh Chung được phẫu thuật cột sống và mua chiếc nẹp xương giá 8 triệu đồng. Không có điều kiện chạy chữa tiếp, 2 vợ chồng khăn gói rời bệnh viện về nhà. Anh Chung chấp nhận sống cuộc đời tàn phế.

Trong hoàn cảnh bi đát, anh Chung phải theo Lưu về nhà mẹ vợ sống nhờ. Thương con khó khăn, bà Nguyễn Thị Lan (mẹ ruột Lưu) đã khuyên con gái đi tìm việc làm, phụ tiền lo thuốc men cho chồng. Ở nhà, bà sẵn sàng giúp đỡ cô chăm sóc anh Chung. Nghe lời mẹ, chị Lưu kiếm việc đi làm, việc chăm sóc người chồng bệnh tật có mẹ già lo lắng giúp.

Nhưng một thời gian ngắn sau đó, bà Lan lâm bệnh nên được người con trai đón về chăm sóc. Không còn bà Lan, anh Chung chỉ biết trông cậy vào vợ. Nhưng cũng từ lúc này, thêm một thảm cảnh nữa đổ xuống đầu anh.

“Bao năm qua, vợ chồng đồng cam cộng khổ. Tôi những tưởng trong lúc hoạn nạn, cô ấy sẽ chia sẻ với mình. Không ngờ, Lưu không những bỏ mặc mà còn có lúc chì chiết cay nghiệt. Đã có lúc không chịu nổi những lời cay nghiệt, tôi có nặng lời với vợ. Nhưng biết cô ấy vất vả, mệt mỏi, tôi lại chủ động làm hòa. Nhưng thấy tôi như vậy, Lưu càng ngày càng quá đáng”, anh Chung chia sẻ.

Từ đó đến nay, bé Linh phải thay mẹ chăm sóc người cha liệt giường.

Do không có người lớn ở nhà nên mọi công việc trong gia đình đều 1 tay bé Linh làm. (Ảnh: Báo Dân trí).

Năm 2012, vì không có tiền mua thuốc men, cực chẳng đã anh Chung phải ngồi xe lăn để bé Linh đẩy ra chợ Định Quán ăn xin. Nhiều người trông thấy đều ái ngại, thương cảm cho hoàn cảnh của hai cha con.

“Mỗi tháng vợ tôi đi làm lương được hơn 4 triệu đồng. Không phụ tôi thuốc thang thì thôi, tôi cũng không đòi hỏi. Nhưng với con, Lưu cũng rất vô trách nhiệm. Có hôm con gái xin 10.000 đồng đóng tiền học, cô ấy không cho còn đánh chửi con bé. Tôi thấy thương con nhưng trong người chẳng có một đồng. Nhiều lúc tôi kẹt quá xin vợ tiền đóng tiền điện nhưng cô ấy cũng quay mặt làm ngơ”, anh Chung đau buồn nói.

Người cha luôn trong tình trạng ốm quắt queo, chỉ còn nhờ vào đôi vai bé nhỏ của con gái. Cô bé đang tuổi “ăn chưa no, lo chưa tới” nhưng đã phải gánh trên vai trách nhiệm nặng nề. Hàng xóm thấy em chăm sóc cho cha chu đáo không ngớt lời khen ngợi, cũng hết lòng giúp đỡ hai cha con tội nghiệp. Phía nhà trường biết hoàn cảnh của gia đình cũng miễn giảm học phí cho bé.

Trên báo Một thế giới, anh Chung chia sẻ: “Hồi mẹ mới bỏ đi, Linh chưa biết gì. Buổi trưa đói quá, không thấy mẹ đâu, rồi không biết làm sao, Linh mới lấy nồi tự đi vo gạo nấu cơm. Bữa đó hai cha con ăn cơm trắng, nhìn con đói quá ăn ngon lành mà tôi khóc. Linh cũng khóc vì nhớ mẹ”.

Bé Linh phải thay mẹ chăm sóc người cha liệt giường. (Ảnh: Báo Một thế giới).

Biết hoàn cảnh đặt biệt của 2 cha con, hàng xóm thấy thương, mỗi buổi sáng thường đi chợ dùm. Linh mới 6 tuổi, không biết nấu ăn làm sao, liền đem lò, nồi đến trước đầu giường của cha. Cha chỉ tới đâu, Linh làm theo đó, vậy mà lay lắt Linh cũng “quán xuyến” được hơn 4 năm trời.

Anh Chung bị liệt nửa người, tiểu tiện không hề có cảm giác báo trước, nên phải dẫn bằng ống, và có người hằng ngày lau dọn chỗ nằm. Nhiều năm qua, những việc cực nhọc đó, một mình cháu Linh gánh hết.

“Con muốn sống với cha, con thương cha lắm, nhưng con cũng muốn sống với mẹ nữa. Con muốn nhà con vui như hồi con còn nhỏ”, cháu Linh nói.

Hằng ngày, thân thể còm cõi của anh Chung phải chống lại cơn đau đớn của đủ thứ bệnh hiểm nghèo. Nào là viêm ruột già, viêm bao tử, viêm sỏi mật, nhiễm trùng đường tiểu, thận ứ nước, … Bao nhiêu là bệnh tật, mà do không có tiền, anh Chung cứ thế cắn răng chịu đựng.

Cháu Linh chia sẻ: “Cha con không đi được, nằm hoài nên bị loét hai bên hông, người ta nói là hoại tử đó. Con đi học về, hay trở cha đủ tư thế, để cha đỡ đau hơn. Ước gì con lớn, dìu cha đi mỗi ngày để cha không bị loét nữa”.

Khi được hỏi, cháu còn điều ước gì nữa không thì Linh nói: “Vậy thì con ước thêm chiếc xe lăn, có xe lăn, con còn nhỏ vẫn đẩy cha đi chơi được”.

Mọi tấm lòng hảo tâm xin liên hệ số điện thoại: 0163 970 7745 – Anh Trần Thanh Chung
Địa chỉ: Khu 1, ngụ khu 1, ấp Hiệp Nhất, thị trấn Định Quán, huyện Định Quán, tỉnh Đồng Nai

Khánh Vy (Tổng hợp)

Nguồn: Người đưa tin

Video đang được quan tâm:

[mecloud]Dvn6AzogtC[/mecloud]