Dòng sự kiện:

Rơi nước mắt với dòng tin nhắn cuối cùng con gái gửi mẹ

03:00 29/09/2015
Mở máy của con ra, những dòng tin nhắn cuối cùng con chưa kịp gửi khiến tôi trào nước mắt. Khát vọng sống lại nổi dậy, tôi không thể gục ngã thêm lần nữa.

 

Tôi lấy chồng cách đây 19 năm. 2 năm sau đám cưới, tôi sinh được một cô con gái kháu khỉnh, đáng yêu. Cuộc sống tưởng chừng sẽ hạnh phúc viên mãn khi tôi xin được vào làm ở một trường tiểu học gần nhà. Thế nhưng từ khi bắt đầu có chút thu nhập, cuộc đời tôi bắt đầu bước vào những chuỗi ngày trắc trở.

Chỉ vì chồng tôi là người không có việc làm, anh chỉ là một nông dân chân chất ở quê. Thấy vợ đi làm, ăn mặc trau chuốt, lại gặp phải những kẻ cùng quê ton hót khiến anh càng hay ghen bóng ghen gió. Sau những cuộc nhậu với bạn bè lêu lổng, anh lại về chì chiết chửi mắng và đánh đập tôi.

Có lần, anh đánh tôi chảy cả máu đầu, con gái mới lên hai tuổi chứng kiến cảnh mẹ bị bố đập kêu gào ôm lấy chân bố. Đôi lần anh còn “thượng cẳng chân hạ cẳng tay” với cả con gái.

Nhìn con đau đớn khóc gọi mẹ, tôi đã ôm con bỏ đi khỏi ngôi nhà địa ngục, đầy nước mắt đó. Với tôi, từ khi bước chân ra khỏi nhà chồng và ly hôn, cuộc sống của mẹ con tôi đã bước sang trang mới.

Thời gian sau đó, không có chồng bên cạnh giúp đỡ, cuộc sống của tôi gặp rất nhiều khó khăn. May mắn có con gái hiểu chuyện và cổ vũ khích lệ, mẹ con tôi đã cùng nhau vượt qua mọi sóng gió cuộc đời. Tôi dồn hết tình yêu thương và chăm sóc cho con. Với tôi lúc đó, hạnh phúc chính là được nhìn thấy con cười và được chứng kiến từng bước con trưởng thành, lớn lên.

[mecloud]aKJo2ee7eU[/mecloud]

Thế nhưng, bất hạnh lại đổ xuống cuộc đời tôi. Tôi vẫn còn nhớ ngày hôm đó, nó kêu đau đầu và không thể nào ngủ được. An ủi con cố gắng đến sáng mai đi khám, nhìn con quằn quại trên giường, tôi không kìm nổi nước mắt.

Rồi kết quả xét nghiệm khiến tôi không còn đứng vững được nữa, con gái tôi bị ung thư khi mới 17 tuổi. Một năm sau, con qua đời. Tôi hoàn toàn tuyệt vọng không biết sống tiếp thế nào. Tôi chìm đắm trong bi thương, đã có lúc tôi như chết đi sống lại khi quá đau đớn, tuyệt vọng. Tôi không còn thiết tha gì với cuộc sống và không biết phải đối mặt với tương lai như thế nào.

Mãi cho đến ngày hôm kia, tôi phát hiện ra trong chiếc điện thoại tôi mua cho con gái mới đây có hai tin nhắn chưa gửi đi. Nó chưa quen sử dụng điện thoại nên cứ soạn tin nhắn ra lại lưu vào.

Tin nhắn đầu tiên con bé gửi: “Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ, con thực sự xin lỗi vì không thể bên mẹ đi hết cuộc đời này. Con ra đời đã mang đến cho mẹ nhiều phiền toái, nỗi đau. Con cảm thấy có lỗi. Cảm ơn mẹ đã luôn luôn ở bên, yêu thương, chăm sóc con”.

Đọc xong tin nhắn này, tim tôi lại nhói đau, nước mắt nhạt nhòa. Lần mở tin nhắn thứ hai, mọi suy nghĩ trong tôi bỗng chốc thay đổi.

“Mẹ ơi, con có lẽ không còn ở bên mẹ được nữa rồi. Từ giờ về sau, mẹ cố gắng sống một mình. Mẹ vẫn luôn nhát gan, dễ dàng chán nản ủ rũ, điều này khiến con rất lo lắng. Dù thế nào đi nữa, con cũng hy vọng mẹ đừng từ bỏ. Cơ thể con, giọng nói con biến mất cũng không có sao.

Trước khi con được sinh ra, mẹ cũng sống như vậy mà, vậy nên, mẹ đừng từ bỏ hy vọng sống mẹ nhé. Mẹ phải sống tốt con mới có thể mỉm cười ra đi được. Nếu như con còn có thể bên mẹ mãi mãi thì tốt biết bao. Nhưng đây là số mệnh của con rồi. Chúng ta hãy vui vẻ sống tiếp mẹ nhé. Mãi mãi làm bạn mẹ nhé. Con sẽ luôn dõi theo mẹ”.

Nghĩ đến con gái trước khi mất còn lo lắng cho mình như vậy, tôi lại trào nước mắt. Con không nghĩ đến những cơn đau của bản thân mà lo cho tôi, vậy thì tại sao tôi lại buông xuôi. Tôi đã vực dậy niềm tin và sống như vậy. Ngày nào tôi cũng mở dòng tin nhắn của con để sống tốt hơn.

Mỗi ngày lên lớp giảng bài, nhìn ánh mắt của các con, tôi lại mường tượng đến ánh mắt con gái đang dõi theo mẹ, mỉm cười...

Tôi sẽ sống tốt những ngày còn lại của cuộc đời, sống thật tốt để con tôi có thể tự hào về mình.

Châu Anh

Nguồn: Gia đình Việt Nam

Video đang hot nhất

[mecloud]siEJqdHLax[/mecloud]