Dòng sự kiện:

Rợn người những hủ tục giữ gìn trinh tiết thời Trung cổ

15:11 14/09/2015
Những cách giữ gìn và kiểm tra trinh tiết kì quặc thời xưa khiến nhiều cô gái gặp nguy hiểm, thậm chí dẫn đến tử vong.

Trong lịch sử là những câu chuyện kể "không tin nổi" về sự giữ gìn trinh tiết, vật dụng có 1-0-2 dùng để kiểm tra phẩm hạnh…

Thủ cung sa


Trong truyền thuyết và sử sách Trung Quốc, thủ cung sa là dấu vết chứng tỏ người con gái còn trinh tiết. Thủ cung vốn là một giống thạch sùng được nuôi bằng 7 cân chu sa khiến thân thể có màu đỏ. Người ta giã nát thủ cung bằng chày, lấy thứ nước đỏ như son này chấm một vết vào cánh tay cô gái.

Vết thủ cung sa này sẽ còn mãi, chỉ đến khi cô gái ngủ với một người đàn ông thì nó mới mất đi. Vì vậy, người Trung Quốc cổ đại thường dùng thủ cung sa để kiểm tra trinh tiết của các cô gái.

Rùng mình với hủ tục khâu âm đạo

Ở nhiều quốc gia, trinh tiết vô cùng quan trọng với một cô gái. Nếu một cô gái đánh mất trinh tiết trước khi xuất giá, họ sẽ trở thành nỗi sỉ nhục với gia đình và dòng họ, thậm chí cô gái đó còn phải trả giá bằng mạng sống của mình. Bởi vậy, nhiều quốc gia ở Bắc Phi, Ả Rập hay vùng Địa Trung Hải, người ta nghĩ ra cách khâu âm đạo của phụ nữ từ khi còn là những đứa bé để tránh việc quan hệ tình dục trước hôn nhân.

Một cô gái đang tiến hành thủ tục này.

Hủ tục này khiến nhiều người mới nghe qua đã phải rùng mình khiếp sợ, nhưng đó là những gì đã diễn ra trong nhiều năm qua với những phụ nữ nơi đây. Khi những bé gái được 3, 4 tuổi, các em sẽ phải trải qua cuộc phẫu thuật rất đau đớn này. Người thực hiện việc khâu âm đạo cho các em không phải là những bác sỹ có chuyên môn mà là những pháp sư kiêm thầy thuốc bản địa. Ca phẫu thuật diễn ra trong sự chứng kiến của rất nhiều người với dụng cụ phẫu thuật rất sơ sài và không hề có thuốc gây tê.

Những bé gái được đưa lên bàn phẫu thuật và có người giữ chặt tay chân để tranh việc các em giãy giụa vì đau đớn. Sau đó, vị pháp sư kiêm thầy thuốc sẽ dùng dao lam hoặc thậm chí là những mảnh sành sứ được lấy từ chai lọ vỡ để rạch bộ phận sinh dục của các em. Mặc cho những bé gái kêu thét thảm thiết trong sự đau đớn, những pháp sư vẫn bình thản tiến hành bước tiếp theo, được cho là quan trọng nhất trong hủ tục này, đó là khâu âm đạo.

Vị pháp sư khâu vết thương bằng một loại chỉ đặc biệt làm từ ruột mèo. Sau đó các bé gái sẽ được bó chặt hai chân trong 40 ngày để đợi vết thương lành sẹo. Khi vết thương đã lành sẹo cũng là lúc âm đạo của các em chỉ còn là một lỗ nhỏ, đủ để tiểu tiện và lưu thông kinh nguyệt. Đồng thời, các em sẽ không thể quan hệ tình dục với bất kỳ người đàn ông nào trước hôn nhân. Khi các em trưởng thành và có người xin cưới, các em sẽ tiến hành một cuộc phẫu thuật để âm đạo được mở rộng và có thể dễ dàng thực hiện việc sinh nở, duy trì nòi giống.

Những phụ nữ ở những vùng có hủ tục khâu âm đạo này cho biết, hủ tục này là nỗi ám ảnh theo họ suốt cả cuộc đời. Sau những cuộc phẫu thuật kể trên, rất nhiều người đã bị nhiễm trùng hoặc bị những chấn thương về tâm lý. Ngoài ra, những hoạt động tình dục của những người phụ nữ này cũng không được bình thường vì những đau đn về thể xác đã giết chết sự hưng phấn tình dục của họ.

Đai, khóa trinh tiết thời Trung cổ

Ở phương Tây, trong thời kì đêm trường Trung cổ, những chiếc đai, khóa trinh tiết đã vô cùng phổ biến, đặc biệt trong tầng lớp quý tộc. Chiếc đai cổ nhất được tìm thấy ra đời khoảng thế kỉ thứ XVI. Nó còn được gọi là “đai Florence”, được các quý ông dùng để bảo vệ người phụ nữ của mình khi đi chinh chiến xa nhà tới hàng năm trời.



Đai trinh tiết có cấu tạo khá đơn giản, hao hao giống quần lót bằng sắt, gồm 2 miếng kim loại ghép vào nhau, nối với một vòng khóa quanh bụng. Dưới đáy của loại khóa này khoét 2 cái lỗ, để phục vụ cho việc… đi vệ sinh của người mang nó. Tất nhiên, chiếc đai này bị khóa lại và người nắm giữ chìa khóa chính là các đức lang quân.

Song, chính những người đàn ông cũng có đai trinh tiết cho riêng mình. Dưới thời trị vì của nữ hoàng Victoria, năm 1876, Stephenson đã phát minh ra chiếc đai đầu tiên cho nam giới xuất phát từ hình dạng của vòi ấm đun nước. “Cậu nhỏ” sẽ có một vòi riêng bảo vệ thoải mái, đính vào thắt lưng da, giúp các bà vợ yên tâm rằng chồng mình sẽ không bị ai quyến rũ.

Rau xà lách - "phụ kiện" kiểm tra trinh tiết thời Trung cổ

Từ thế kỉ XVI, phương pháp sử dụng xà lách đã được biết tới rộng rãi. Nó xuất phát từ cuốn sách có tên De Secretis Mulerium (Những bí mật của phụ nữ) của tác giả Albertus Magnus, ra đời năm 1505. Theo cuốn sách, chỉ cần cho một người con gái ngửi rau diếp hay rau xà lách, nếu như cô ta buồn nôn và đi vệ sinh thì chắc chắn cô gái ấy đã không còn trong trắng nữa. Tuy nhiên, độ tin cậy của thử nghiệm này thì thực sự vẫn chưa có căn cứ khoa học nào xác thực.

Cắt âm vật

Cắt âm vật là phong tục phổ biến ở nhiều nơi tại châu Phi và Trung Đông. Nghi thức này được tiến hành cho những bé gái từ 4 đến 8 tuổi. Mục đích cắt bỏ một phần cơ quan sinh dục là để tránh những khoái cảm tình dục, giúp nữ giới giữ trinh tiết trước khi kết hôn.

Việc cắt âm vật thường được tiến hành bằng dao kéo và nạn nhân không hề được gây mê. Điều này khiến các bé gái có thể bị nhiễm trùng, vô sinh, thậm chí tử vong vì mất quá nhiều máu.

Sùng bái giọt máu hồng

Một số khu vực ở Afghanistan người ta cực kì sùng bái “giọt máu hồng”. Nếu cô dâu trong đêm động phòng không có những giọt máu hồng trên tấm ga trắng thì sẽ bị xem là đã mất trinh trước khi kết hôn. Chú rể có thể trả cô dâu về nhà mẹ đẻ, thậm chí, có thể giết chết cô dâu mà gia đình nhà gái không được dị nghị. Hơn nữa, nhà gái còn phải đưa em cô dâu ra thế chỗ chị.

Nhốt vào nhà vệ sinh hôi thối 

Với bộ lạc Ulatan ở Kerala ở phía Nam Ấn Độ, nếu biết cô dâu không phải là trinh nữ thì họ sẽ nhốt người đó vào nhà vệ sinh hôi thối suốt một đêm. Cô dâu thường sẽ ngất lịm bên trong nhà vệ sinh, đó là sự trừng phạt mà họ cho là cô xứng đáng phải chịu.

Ngồi trên chiếc ghế mới

Người Witoto ở Mexico trong lễ đính hôn bắt buộc cô dâu phải ngồi một lúc trên chiếc ghế mới để chứng minh bản thân mình là một cô gái trong trắng.

 

NHƯ Ý (Tổng hợp)

Nguồn: Người đưa tin