Dòng sự kiện:

Tại sao tôi để con chơi với một đứa trẻ xấu tính?

15:00 19/08/2015
Tôi hoàn toàn tin rằng việc bắt nạt thực sự là bài toán khó trong một số trường hợp. Nhưng từ "bắt nạt" đôi khi bị lạm dụng để mô tả rất nhiều cuộc cãi vã thường ngày của trẻ mà chúng có thể tự giải quyết.

Tin liên quan

  • Cách dạy con sai lầm mà bố mẹ không hề hay biết
  • Kỹ năng sống quan trọng nhất bố mẹ Anh thường dạy con
  • Ngạc nhiên với cách dạy con của tỷ phú thế giới Bill Gates
  • Cách dạy con nghiêm khắc đáng học hỏi của danh hài Xuân Bắc
Giống như bất kỳ người mẹ, tôi không thể chần chừ  để con đánh lộn với đứa trẻ khác, nhưng nếu tôi nhảy vào và giải quyết mọi xung đột xã hội của con, nó sẽ chờ đợi tôi giải quyết tất cả những vấn đề đó và thẳng thắn mà nói, tôi không muốn con sống dưới cái bóng của mình.

Tôi yêu con trai tôi đủ để cho thằng bé học cách xử lý mâu thuẫn.

(Ảnh minh họa)

Tôi nghe chi tiết câu chuyện này trong cả năm học trước khi con tôi là học sinh lớp một, và tôi tự tin rằng tôi không cần phải giải quyết hộ con.

Tôi đã nghe thấy nhiều lần tên của một cậu bé đặc biệt, được mô tả như là "đứa trẻ hư" bởi vài đứa trẻ trong lớp.

Từng là một đứa trẻ xấu tính, tôi có thể nói chắc chắn 100% rằng một đứa trẻ hư vì một số lý do. Có một điều gì đó luôn xảy ra, và sự bất lực trong một tình huống nào đó thường trở thành sự giận dữ.

Tôi có linh cảm về cuộc xung đột có thể xảy ra trong gia đình cậu bé đó. Tôi không biết cậu bé hay gia đình của cậu, nhưng tôi có thể hiểu cậu.

Sự an toàn của con tôi là quan trọng nhất, tôi không thể mắc sai lầm. Những hành động không tốt của mẹ sẽ không còn nữa.

Nhưng nếu con trai tôi sẵn sàng và tôi có thể giúp cậu bé này trong giới hạn trường học, tôi thấy điều đó ổn. Tôi có một linh cảm cậu bé thích thể hiện ra ngoài vì thiếu bạn bè chơi cùng.

Mâu thuẫn của cậu bé với con trai tôi liên quan tới việc tranh giành để chơi với bé trai khác trong giờ ra chơi. Chúng đánh nhau để xem ai là người bạn thân nhất. Có một chút lăng mạ nhau vì tức giận nhưng chỉ dừng lại ở đó thôi.

Tôi khuyên con trai tôi nói với các cậu bé kia rằng muốn là bạn còn hơn đánh nhau, và muốn chơi cùng cậu bé đó trong giờ giải lao.

Nó đã thử làm như vậy vài ngày sau đó, và chúng đã trở thành bạn bè. Chúng bắt đầu ngồi cạnh nhau trên xe buýt và trao đổi thẻ, và cả ba cậu bé cùng chơi với nhau trong giờ giải lao.

Tôi đã nhìn thấy sự háo hức trên gương mặt hai cậu bạn kia khi chiếc xe buýt của trường dừng lại và cậu bé đợi con trai tôi lên xe. Thế nên, trong trường hợp này, tôi rất hài lòng để cho con trai tôi chơi với một đứa trẻ xấu tính.

(Và trong cách gọi, tôi không nghĩ rằng có đứa trẻ xấu. Tôi tin rằng trẻ em chỉ đơn giản là phản ứng với hoàn cảnh của chúng.)

Tôi không đủ ngây thơ để tin rằng tôi đã vẫy cây đũa thần để giải quyết mọi vấn đề đến tận cùng, nhưng tôi tin rằng sự tham gia của phụ huynh và nhà trường vào vấn đề này sẽ làm vấn đề thêm căng thẳng một cách không cần thiết.

Các bậc cha mẹ có thể hoàn toàn can thiệp khi sự bắt nạt gia tăng. Nhưng khi trẻ có thể giải quyết vấn đề giữa chúng, chúng ta nên để chúng tự xử lí.

Một năm học mới đã bắt đầu, con tôi và cậu bé kia lại học cùng lớp, và chúng hào hứng trở thành bạn của nhau sau kỳ nghỉ hè.

Nếu tình bạn của chúng phát triển, chúng ta có thể có một số vấn đề để giải quyết trong tương lai khi chúng ta biết về gia đình. Nhưng tại thời điểm này, tôi đang hạnh phúc với chiến thắng và tình bạn ngọt ngào của chúng. 

Hương Trà (Theo Moms Magazine)

Nguồn: Người đưa tin

Xem thêm video:

[mecloud]uadb5e71bo[/mecloud]