Dòng sự kiện:

Tôi biết mình có bầu đúng ngày Facebook anh đăng ảnh cưới

03:00 24/11/2015
Linh tính có chuyện không hay, tôi vào Facebook cá nhân của anh xem thì… không thể tin nổi vào mắt mình…

 

 

 

[mecloud]KiF96J77EZ[/mecloud]

Yêu anh đã 5 năm, nhiều lần chúng tôi bàn chuyện kết hôn nhưng gia đình anh không đồng ý. Anh bảo bố mẹ anh nhất quyết phản đối vì cho rằng tôi sống xa nhà, luôn có nhiều người theo đuổi, cuộc sống của tôi phức tạp… Mặc dù vậy, anh bảo, nhất định anh sẽ thuyết phục bố mẹ để chúng tôi được cưới nhau.

Tôi tin anh, vì chúng tôi đã ở bên nhau một thời gian dài, trải qua quá nhiều thử thách, hi sinh cho nhau cũng không ít. Tôi vẫn đang cố gắng cùng người mình yêu thuyết phục bố mẹ anh để chúng tôi sẽ có với nhau một đám cưới hạnh phúc như mơ ước.

Trong khoảng thời gian yêu tôi, thi thoảng tôi thấy anh tán tỉnh những cô gái khác. Nhưng tính tôi không thích ghen tuông, tôi cho rằng kiểm soát quá chặt người mình yêu sẽ phản tác dụng. Tôi luôn chắc chắn rằng, dù có xảy ra chuyện gì, anh sẽ lại về bên tôi thôi.

Có một khoảng thời gian, chúng tôi thường xuyên có xích mích, thậm chí cãi vã nhau chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt. Tôi cũng không hiểu vì sao mọi chuyện có vẻ diễn ra tồi tệ hơn mức tôi tưởng tượng. Thực ra, tôi chỉ giả vờ giận hờn, tỏ ra ghen tuông với mục đích khiến anh lo sợ mất tôi, để như những lần trước đó, anh xin tôi tha thứ và tôi cảm thấy rằng, sau mỗi lần như thế, tình yêu của chúng tôi thêm lớn lao, bền chặt hơn.

Nhưng lần này rất lạ, thái độ của anh rất căng thẳng, anh còn lên giọng quát mắng tôi, vì tôi ghen tuông khi thấy anh nhắn tin tình tứ với một cô gái khác: “Em thôi đi. Em yêu mà không tin tưởng anh thì dừng lại đi”. Anh bỏ về quê sau trận cãi vã, rồi bất ngờ anh chặn Facebook. Tôi nghĩ có thể mình sai, dù rất buồn nhưng tôi hạ mình nhắn tin làm hòa với anh nhưng… tôi không nhận được câu trả lời.

Dù rất buồn và nhớ nhung, nhưng tôi quyết định quên anh vài ngày, để anh bớt giận rồi sẽ nói chuyện với anh… Tôi gọi điện, nhưng anh không nghe máy. Linh tính có chuyện không hay, tôi vào Facebook cá nhân của anh xem thì… không thể tin nổi vào mắt mình. Chỉ trong 1 tuần cãi vã, xa cách, tường Facebook của anh ngập tràn những lời ngọt ngào, yêu đương với cô người yêu cũ học cùng cấp ba. Và sốc hơn cả là… những bức ảnh anh cùng cô gái đó trong ngày dạm ngõ.

Tôi tưởng mình không thể thở nổi nữa, tim tôi như vỡ ra, tai tôi ù đi, nước mắt tuôn trào... rồi tôi khóc nấc lên. Khóc hết nước mắt, tôi như một người vô hồn. Rồi tôi chợt nhớ ra dấu hiệu bất thường, tôi lao ra ngoài đi mua que thử thai… hai vạch. Tôi lại tiếp tục khóc nấc lên với mớ suy nghĩ hỗn độn.

Lo sợ, hoang mang, tôi đi siêu âm ngay lập tức, con tôi được 4 tuần 5 ngày, tôi không thể kiềm chế mà khóc nấc ngay trong phòng siêu âm vì… thương con, thương thân mình quá.

Tôi gọi để báo cho anh biết là mình đã có thai, anh vẫn không nghe máy, tôi tiếp tục nhắn tin và cuối cùng tôi cũng nhận được sự hồi đáp, anh nhắn: “Anh không tin. Em biết chuyện anh lấy vợ rồi nên tìm cách “phá” anh thôi”.

Tình yêu gần 5 năm của tôi đã kết thúc như thế. Tôi cũng không biết mình có nên tiếc nuối anh nữa hay không, tôi nghĩ anh không xứng đáng. Tôi không liên lạc với anh nữa vì biết anh đã cố tình lừa dối tôi đến phút cuối cùng.

Nhưng… còn sinh linh bé bỏng trong bụng, tôi phải làm sao? Chẳng gì tôi cũng xinh đẹp, công việc ổn định và bố mẹ luôn tự hào về tôi. Tôi từ chối biết bao tấm chân tình để yêu anh. Vậy mà giờ đây, tôi không chồng mà chửa... Cay đắng.

Đau đớn vì bị bỏ rơi, tôi cũng phải đối diện với hàng loạt những vấn đề cần phải giải quyết. Quan trọng hơn cả là tôi sẽ sinh con hay bỏ? Con tôi có tội tình gì để nó không được sinh ra trên đời chứ? Nhưng nếu sinh thì con tôi không biết sẽ phải xoay sở ra sao, sống thế nào khi con tôi không có bố?

Tôi quyết định giữ đứa bé, tôi tự nhủ mình sẽ nuôi và yêu thương con thật nhiều. Không muốn bố mẹ tôi phải trả lời quá nhiều câu hỏi hay những lời bàn tán của xóm làng, tôi làm việc gần tới ngày sinh thì chuyển đến một nơi xa lạ để sinh con.

Lúc mới đầu, cả gia đình tôi thống nhất sẽ nói đứa nhỏ là con của chị gái tôi. Nhưng tới bây giờ, tôi nghĩ không cần phải giấu diếm nữa. Con tôi được 3 tuổi, trộm vía con rất ngoan, khỏe mạnh và thông minh, đáng yêu.

Ai hỏi tôi vì sao quyết định làm mẹ đơn thân? Hoặc cũng có người hỏi rằng, tôi xứng đáng với một người chồng đẹp trai, giàu có, sao lại phải lựa chọn cuộc sống đơn độc một mình như vậy? Thực ra tôi không có câu trả lời cho những câu hỏi kiểu như thế. Tôi chỉ thấy mình may mắn, vì luôn có gia đình ở bên. Tôi hạnh phúc và hài lòng về tất cả những gì mình đang có, tôi không hối hận về những quyết định của chính mình. Con là món quà thượng đế dành tặng tôi.

Mèo Lười

Nguồn: Gia đình Việt Nam

>> Video đang được quan tâm: [mecloud]cNfPzQGlAu[/mecloud]