Dòng sự kiện:

Trò chuyện chớp nhoáng với cô gái Việt 'Có hẹn với Paris'

Theo Thanh niên
19:00 24/05/2017
Từ Nha Trang vào Sài Gòn ở trọ theo học đại học, rồi xa Sài Gòn đến Paris (Pháp) khi có học bổng, chỉ 5 năm sau Amanda Huỳnh đã giành được bằng tiến sĩ chuyên ngành luật kinh tế.

Paris còn mang đến cho Amanda Huỳnh những giấc mơ khác, chẳng liên quan gì đến việc học hành. Nữ luật sư 35 tuổi này còn thăng hoa ngay trên mảnh đất nghệ thuật tại kinh đô ánh sáng. Tranh thủ Amanda Huỳnh bay về TP.HCM giới thiệu cuốn sách thứ 2 - Có hẹn với Paris. TNTS có cuộc hẹn chớp nhoáng với tác giả trẻ này.

Bạn đoạt giải “Nouveau Talent” Fondation ART 3F năm 2013. Có phải Paris là nơi bạn được chắp cánh ước mơ hội họa?

Mình vẽ từ khi còn rất bé. Lúc 10 tuổi, mình có được một vài giải thưởng quốc tế liên quan đến chủ đề Nhật ký bằng tranh. Thế nhưng, hội họa khi ấy chỉ dừng lại ở mức độ của một niềm vui.

Khi chúng ta còn trẻ, đôi lúc thật khó để nhận ra chúng ta thuộc về điều gì. Khi mình đi du học, cuộc sống tưởng mở ra một trang mới, vậy mà ngược lại, nó đưa mình về gần với bản chất của chính mình hơn!

Trong những ngày tháng khó khăn kiệt quệ về tinh thần, hội họa trở thành cứu cánh duy nhất cho tâm hồn mình. Mình trở lại với hội họa ngẫu nhiên như thế. Nhưng khác với tuổi thơ, lúc này, mình nhận thức rõ ràng mình là ai và mình mong muốn điều gì ở cuộc sống này. Điều đó khiến mình nhận ra hội họa có thể là giọng nói thứ hai của mình, là niềm vui và sự say mê.

Giải thưởng hay Paris đều góp một phần cho con người nghệ thuật của mình. Chính ở Paris, tâm hồn mình mới có cơ hội tìm về tiếng nói bản ngã nghệ thuật. Và giải thưởng giúp mình củng cố niềm tin rằng con đường nghệ thuật mình đang đi không hoàn toàn là ảo vọng.

Khi nào thì bạn tìm được niềm cảm hứng với viết lách? Vì sao bạn quyết định kết hợp văn và họa cho cuốn Lam và Có hẹn với Paris?

Cũng như hội họa, mình đến với văn chương từ rất sớm. Mình từng học chuyên văn và có một số giải thưởng nho nhỏ khi đi thi toàn tỉnh hay toàn quốc.

Tuy vậy, mình chưa từng có ý nghĩ sẽ trở thành nhà văn hay xuất bản sách. Mình vẫn viết nhưng chỉ cho riêng mình đọc. Mình cảm thấy những cảm xúc mình viết quá riêng tư để có thể chia sẻ. Rồi một ngày, mình nhận ra hình như mình không đơn độc khi có những suy nghĩ cảm xúc ấy.

Khi mình viết về nỗi sợ hãi, mình biết sẽ một số độc giả thấy rằng họ không một mình đối mặt với sự sợ hãi. Khi mình viết về cách vượt qua những trở ngại, khó khăn, mình nghĩ sẽ có người đang khó khăn nhận ra mình đồng hành cùng họ. Và khi mình viết về những thành công, mình nghĩ niềm hy vọng đó đến được với nhiều người. Đó là lý do mình quyết định xuất bản những mẩu chuyện mình viết, những bức tranh mình vẽ.

Việc kết hợp giữa hội họa và văn chương, xuất phát từ việc mình rất duy mỹ. Mình biết có nhiều người đồng ý với mình: nhiều lần ngôn ngữ bất lực trước vẻ đẹp muôn màu của cuộc sống, cũng như hình ảnh màu sắc bất lực trước sức mạnh thi ca. Mình luôn nghĩ, vẻ đẹp văn chương và vẻ đẹp hội họa luôn có thể đi cùng nhau và có thể bổ sung cho nhau rất trọn vẹn.

Độc giả hiện tại với một tầm nhìn mới, trình độ mới, nhu cầu thưởng thức mới, cần những tác phẩm không chỉ đáp ứng được về nội dung mà còn phải đáp ứng được nhu cầu về hình ảnh.

Cầm trên tay cuốn sách kết quả sáng tạo hoàn chỉnh là một niềm vui. Đó là lý do mình bắt tay vào làm cuốn Lam lần đầu tiên kết hợp giữa văn chương, hội họa (chứ không phải illustration) và thiết kế. Cả ba công đoạn này đều do một người làm, tính thống nhất và hiệu ứng của sách được đảm bảo.

Cầm trên tay cuốn Có hẹn với Paris, tôi có cảm giác như đây là một cuốn Lonely Planet phiên bản đặc biệt. Bạn có tham vọng cuốn sách sẽ là người bạn đồng hành của những người mê khám phá, là một guide book kiểu mới?

Mình thật sự hạnh phúc nếu có độc giả nghĩ rằng Có hẹn với Paris là cuốn Lonely Planet đặc biệt. Khi viết về Paris, nơi mở đầu cho một loạt sách du ký về các địa điểm khác của mình, mình mong muốn sách sẽ gieo vào lòng người chưa từng đến Paris sự tò mò muốn khám phá; sẽ làm cho người đã đến Paris muốn quay trở lại để tiếp tục tìm hiểu và làm cho người ở Paris thêm yêu, thêm hiểu hơn về thành phố này. Mở bất cứ một trang sách của bất cứ chương nào, họ đều có thể tìm cho mình một lộ trình dạo chơi trong những ngày rong ruổi.

Mình có ước mơ đó, nhưng mình tham vọng hơn một chút khi ao ước nó không chỉ là bạn đồng hành của những người mê khám phá, mê du lịch mà còn là cuốn sách trên kệ tủ của những người yêu văn chương, cuốn sách gối đầu giường của những người yêu cái đẹp và nghệ thuật. Mình biết, nghe có vẻ xa vời, nhưng nếu đã được ước mơ thì tại sao không ước mơ điều lớn lao hơn nữa?!

Cuộc sống là chuỗi hạnh ngộ của những vẻ đẹp không giới hạn. Nếu bạn đã từng thổn thức trước một bài hát ngoại quốc không thể hiểu lời, đã từng xúc động trước những câu chuyện về những con người chưa từng gặp mặt, đã từng yêu quý một bức họa dù không rõ tác giả là ai…

Mình chắc chắn vẻ đẹp có tiếng nói riêng của nó, sẽ tìm được những con người mà thanh âm tâm hồn rung lên trước những vẻ đẹp của cuộc sống, dẫu rằng họ có đam mê du lịch hay không, dẫu họ xuất thân từ tầng lớp địa vị xã hội nào đi chăng nữa. Mình ao ước, với cuốn sách, mình sẽ tìm được những tâm hồn đồng điệu với mình, sách sẽ tìm được những tâm hồn yêu vẻ đẹp cuộc sống. Đó hẳn là một cuộc hạnh ngộ xứng đáng!

Nguồn: Gia đình Việt Nam