Dòng sự kiện:

“Trung thu, em chỉ muốn được rời giường bệnh để về nhà…”

15:00 27/09/2015
Đó chính là ước mơ trung thu tưởng như rất đỗi bình dị nhưng là niềm khao khát mãnh liệt của cô bé bị suy phổi Nguyễn Tuyết Nhi (SN 1999, ở Gia Lâm, Hà Nội).
Mong ước được về nhà cùng bà và các em

Hình ảnh một cô bé 16 tuổi với hoàn cảnh khó khăn, chân tay chỉ còn da bọc xương, gương mặt xinh xắn, đôi mắt sáng long lanh nhưng lúc nào cũng đầy ưu phiền và nhỏ bé như đứa trẻ 10 tuổi khiến ai cũng phải xót xa, nghẹn ngào. Bị suy phổi nghiêm trọng, nên để duy trì sự sống cô bé này lúc nào cũng phải thở bằng bình ôxi... 

Tuyết Nhi chỉ mong sao có thể rời được chiếc giường bệnh này.

Khoảng thời gian này năm ngoái Nhi đang nằm viện. Trung thu năm nay có lẽ cũng vậy. Em chỉ mong mình rời được giường bệnh để về nhà cùng bà và các em; em không cần quà, cũng chẳng ước có bánh trung thu…

“Nhìn chị héo mòn trên giường bệnh, mấy chị em em buồn lắm. Mấy đứa em ở nhà thỉnh thoảng gọi điện hỏi chị bao giờ được về”, em gái Nhi ngậm ngùi chia sẻ.

Cả hai chị em Nhi đều buồn bã khi nhắc tới Trung thu.

Trở thành “mẹ bất đắc dĩ”

Năm Tuyết Nhi 10 tuổi, không rõ mâu thuẫn gì với cha, mẹ bỏ nhà đi biền biệt. Nhi trở thành “mẹ bất đắc dĩ” lo toan cho 3 đứa em. Vài năm sau, cha Nhi lâm bạo bệnh rồi mất. Mọi gánh nặng đổ dồn lên vai bà nội và cô chị cả.

Tuyết Nhi xinh xắn khi còn khỏe mạnh.

Từ một cô bé xinh xắn, hoạt bát, Nhi bỗng trở nên lầm lì, ít nói. Rồi Nhi phải nghỉ học, ở nhà phụ giúp bà lo cho đàn em. Nhưng bất hạnh chưa chịu buông tha cho cô bé. Vài tháng sau khi bố mất, Nhi không may bị ngã khiến chân sai khớp. Vì nghĩ vết thương không quá nghiêm trọng nên Nhi chỉ được điều trị ở nhà. Một thời gian sau, vết thương ở chân ngày càng nặng hơn. Cô bé phải đi cấp cứu vì tràn dịch từ đầu gối xuống lòng bàn chân, gây sưng phù. Từ đó, đôi chân của Nhi không thể đi lại được.

Thời gian sau đó, Nhi liên tục cảm thấy khó thở kèm theo những cơn ho dai dẳng. Đến bệnh viện khám, ai cũng sững sờ khi bác sĩ thông báo em mắc chứng suy phổi. Một bên phổi hỏng hoàn toàn, còn một bên đang bị tổn thương nghiêm trọng. Hằng ngày, em phải hỗ trợ thở bằng bình oxi để duy trì sự sống.

Ước mơ có thể tự thở được

Cuộc sống của 4 chị em hiện tại chỉ dựa vào quán nước nhỏ của bà nội đã 75 tuổi. Nhi kể rằng, cũng đôi lần mẹ gọi điện hỏi thăm, biết sức khỏe của con gái quá yếu nhưng bà vẫn không quay về.

Cuộc sống của 4 chị em Nhi do một mình bà nội gánh vác.

Tuyết Nhi kể, trước kia em rất mong mình trở thành cô giáo. Nhưng từ ngày mẹ bỏ đi, cô bé biết rằng, ước mơ của mình sẽ không bao giờ thực hiện được. Bởi không chỉ chuyện gia đình khó khăn mà cô bé còn phải chăm sóc 3 đứa em nhỏ. Sau này bị bệnh, ước mơ của Tuyết Nhi đơn giản chỉ là có thể tự thở, tự đi lại được.

Nhi hay gấp hạc giấy để cầu nguyện cho bà, cho mình và các em.

Cuộc sống của Nhi hiện xoay quanh trên giường bệnh. Ăn uống, sinh hoạt đều nhờ vào em gái. Hằng ngày, để quên đi những cơn đau hành hạ, Tuyết Nhi ngồi gấp hạc giấy hoặc thêu tranh chữ thập. Nhiều người vì muốn giúp đỡ  đã hỏi mua lại những đồ vật này. Nhưng Nhi từ chối bán, em bảo: ”Đồ này em hiện tại em làm để tặng và cầu nguyện cho bà, cho mình và cho những đứa em…”.

Minh Châu (Tổng hợp)

Nguồn: Gia đình Việt Nam