Dòng sự kiện:

Nước mắt người mẹ muốn “vứt hết mọi thứ ở nhà cùng con”

23:19 29/10/2015
Không biết nói sao cho cô hiểu, tôi nghĩ thương con, vừa đi làm vừa khóc. Lúc đó tôi cũng ước rằng, mình có thể bỏ hết tất cả mọi công việc tất bật, những lo toan để ở nhà chăm con…
[mecloud]qcwA3RoGd5[/mecloud]

“Chưa bao giờ muốn vứt hết mọi thứ để ở nhà cùng con như bây giờ. Muốn tận tay nấu cho con, bón cho con từng thìa cháo sữa. Giờ không biết một ngày con ăn được bao nhiêu, ăn như thế nào, không có người chơi cùng cảm thấy thương con xót ruột vô cùng.

Soi camera cứ thấy con lẩn thẩn chơi một mình, xuống công viên thì chân đất chạy lạch bạch cũng chỉ có mình con. Nhìn nó ngủ mà muốn khóc” – mẹ Bin chia sẻ.

Lướt Facebook buổi sáng, đọc dòng tâm sự của một người bạn cùng lớp, đọc comment chia sẻ của những người bạn khiến tôi nghẹn lòng.

Bạn bè động viên mẹ Bin: “Mạnh mẽ lên em”, hay: “Tội cho bọn trẻ nhỉ, rồi bé sẽ tự lập sớm”, hoặc: “Hoàn cảnh mà em, ai cũng vậy thôi, Bin nhà em còn được hơn 1 tuổi, bé nhà chị mấy tháng cũng nhờ cô giúp việc chăm, mình còn may mắn hơn nhiều người là có cô giúp việc em ạ”. Một số mẹ khuyên: “Nên để Bin đi nhà trẻ đi, để có môi trường tốt hơn ở nhà. Cho đi trẻ con có bạn bè và học đc rất nhiều thứ. Giờ xin gì con đều nói rất khéo "Con xin mẹ ạ, con yêu mẹ ạ", lúc đó bạn nghe sướng rơn”.

Hóa ra không chỉ có mình tôi đang vướng những rắc rối tưởng nhỏ bé mà luôn khiến tôi phải nặng lòng suy nghĩ. Con gái tôi được 8 tháng tuổi. Vì ông bà nội ngoại hai bên không thể giúp tôi trông cháu, nhưng còn tôi thì nhất thiết vẫn phải đi làm. Tôi phải thuê người giúp việc trông con để có thể yên tâm làm việc.

Mặc dù người tôi thuê ở cùng quê, đã có kinh nghiệm chăm trẻ nhỏ nhưng hàng ngày tôi vẫn gặp phải những sự việc “cười ra nước mắt”.

[mecloud]lPLDKFmYnJ[/mecloud]

Cô giúp việc nhà tôi rất bảo thủ. Cô luôn cho rằng những điều cô nghĩ và làm đều đúng. Có điều, con cô giờ đã lớn mà những kinh nghiệm chăm con của cô có nhiều thứ không còn phù hợp nữa.

Cách đây vài ngày, vào buổi sáng, khi tôi chuẩn bị thay đồ đi làm thì bỗng nhiên thấy cô đóng sầm cửa. Tôi hỏi sao cô lại đóng cửa vào cho nhà tối om vậy? Cô bảo: “Đóng vào, nắng chết cả người”.

Tôi giải thích: “Cô ơi nắng buổi sớm này không có hại gì đâu, còn rất tốt, nhất là cho các em bé thiếu canxi và ít được ra ngoài như Thỏ nhà cháu. Mấy tháng đầu cháu đi khám, bác sĩ bảo phải mang bé tắm nắng khoảng thời gian 7-9h sáng để bổ sung vitamin D giúp cho xương và răng của bé chắc khỏe”.

Vừa nói tôi vừa mở cửa phòng. Nghe tôi nói cô tỏ vẻ ậm ừ nhưng tôi phát hiện ngay sau khi tôi đi làm, cô lại đóng kín cửa… cho đỡ nắng.

Cũng giống như người bạn kể trên, tôi cũng đau đầu về chuyện cô giúp việc cho con tôi ăn dặm. Theo lịch trình, sáng trước khi đi làm tôi sẽ cho bé bú, sau đó giữa buổi nhờ cô giúp việc nấu bột cho bé ăn. Tôi chỉ có thể tự tay chuẩn bị thức ăn, xay sẵn để đến giờ thì cô nấu cho bé. Tôi đã nhẹ nhàng “nhờ” cô giúp việc: “Cô ơi, Thỏ nhà cháu phàm ăn, nhưng mà cô đừng cho bé ăn nhiều quá một lúc, cô chia giúp cháu thành các bữa nhỏ”. Cô cũng ậm ừ.

Bỗng có một hôm tôi về nhà sớm vì để quên giấy tờ, thấy cô nấu cho con một bát bột to đầy mà cô cứ cố cho bé ăn hết. Tôi không kìm nén được cảm xúc mà tỏ thái độ không hài lòng: “Cháu đã bảo cô cho ăn ít đi giúp cháu, chia thành nhiều bữa giúp cháu rồi mà”. Cô nhất định không nghe rồi còn bảo: “Cho ăn nữa nó vẫn ăn hết, phải cho ăn no nó mới chịu chơi chứ”.

Không biết nói sao cho cô hiểu, tôi nghĩ thương con, vừa đi làm vừa khóc. Lúc đó tôi cũng ước rằng, mình có thể bỏ hết tất cả mọi công việc tất bật, những lo toan để ở nhà chăm con. Hiện giờ, con ăn như thế nào, chơi như thế nào tôi cũng không biết rõ…

Lam Anh

Nguồn: Gia đình Việt Nam

[mecloud]LzlXJcXner[/mecloud]